Một cô gái xấu xí gõ cửa nhà tôi những ba lần, cười tủm tỉm chào bán sản phẩm mới gì đó.
Tôi phát cáu và cảnh cáo:
- Cô mà còn đến nữa là tôi không khách sáo nữa đâu!
Vài phút sau lại có tiếng ai gõ cửa.
Qua mắt thần, tôi trông thấy một cô gái xinh đẹp mĩ miều, bèn mở cửa chào hỏi lịch sự:
- Xin chào, cô tìm ai?
- Vẫn là em nè! – Cô gái trả lời, vừa nói vừa lột lớp da mặt xuống, lộ ra khuôn mặt xấu xí ban nãy – Em muốn giới thiệu với anh loại mặt nạ mớinhất…
Trong xã hội hiện đại, con người ta càng ngày càng đi ngủmuộn. Ban ngày đã dành hết cho công sở, ban đêm mới sống cho riêng mình.
Nhiều đài truyền hình vẫn duy trì lối phát sóng cũ, hễ đến nửa đêm chỉ chiếulấy lệ mấy bộ phim dài tập nhạt như nước ốc cùng mấy tràng quảng cáo trị liệu tạp nham cho hết đêm.
Nắm rõ được đặc điểm ấy, vào nửa nămtrước, công ty điện ảnh Kim Tượng mà Phục Thực làm việc đã sản xuất rachương trình truyền hình dành riêng cho đêm khuya đầu tiên trong nước,trong đó sẽ có một gã nhà văn kể lại những câu chuyện kinh dị do chínhtay mình sáng tác.
Gã nhà văn này cũng có chút tiếng tăm trongvùng, vì những lý do mà ai cũng biết, tôi tạm giấu tên thật đi và gọi gã là “gã nhà văn”. Nói cách khác, “gã nhà văn” trong cuốn sách này khôngphải là một chức danh, mà là tên người.
Ti lệ người xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-cua/3198332/quyen-1-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.