Tưởng Du mở to hai mắt, có chút không dám tin tưởng nhìn Cố Ninh, hốc mắt nhanh chóng ngưng tụ một tầng sương mù, nước mắt lập tức liền chảy xuống: "Cố Ninh......"
"Chậc." Trang Thần vẫn luôn khoanh tay đứng ở một bên không nói chuyện đột ngột ‘chậc’ một tiếng, lập tức liền thu hút ánh mắt của mọi người, cô cười như không cười nhìn Tưởng Du nói: "Xem thế là đủ rồi."
Cô ấy không nói gì, lại vừa nghe liền biết ý vị trào phúng bên trong rất đậm.
Nước mắt Tưởng Du chảy xuống vốn là chọc người thương tiếc lại trở nên có chút buồn cười.
Lúc này, Lục Gia Tử vẫn luôn không nói gì rốt cuộc mở miệng, hắn hơi hơi nhíu mày, nhìn Cố Ninh tựa hồ có chút không thể làm gì, lại tựa hồ đang nhìn một đứa trẻ vô cớ gây rối: "Cố Ninh. Tình huống ngay lúc đó, nếu em thật sự đã bị xác sống cắn, cho em lên xe, như vậy người trên xe đều không thể may mắn thoát khỏi......"
Trang Thần lại lần nữa lên tiếng, mang theo châm chọc: "Cho nên mấy người liền ném em ấy xuống?"
Lục Gia Tử nhăn mày, có chút bất mãn liếc mắt nhìn Trang Thần một cái, sau đó nói tiếp: "Nếu lúc ấy ở ngoài xe là bất luận ai khác, anh đều sẽ làm ra quyết định như vậy.""Nếu lúc ấy tôi lên xe, dù cho tôi có bị xác sống cắn thật, nhưng biến đổi thành xác sống cần một khoảng thời gian, cũng đủ mấy người ứng phó. Nhưng anh thậm chí không thèm xác nhận tôi có phải thật sự bị xác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-cua-trung-sinh-o-mat-the/3506437/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.