Phương Pháp sửng sốt, lập tức liền hiểu Cố Ninh có ý gì.
Cố Ninh nhìn phản ứng của hắn liền biết, nói: "Em chưa từng giết ai, hai người này giao cho anh."
Phương Pháp vẫn có chút giãy giụa, do dự: "Anh là cảnh sát......"
Cố Ninh liếc hắn một cái thật sâu: "Nhưng hiện tại đã không còn là thế giới hoà bình. Hơn nữa, cảnh sát không phải nên giữ gìn chính nghĩa, tiêu diệt tội ác sao? Hai người kia chính là phạm nhân giết người. Anh giết bọn họ sẽ có thể phòng ngừa những người tốt bị giết. Đây mới là điều mà một cảnh sát hiện tại nên làm."
Trong lòng Phương Pháp chấn động, biểu cảm phức tạp liếc mắt nhìn Cố Ninh một cái, nói: "Hóa ra trước kia em không lộ ra bản lĩnh."
Sau đó liền im lặng kéo hai người đàn ông đã ngất ra ngoài xe, năm phút sau giải quyết xong lên xe, hỏi Cố Ninh đã ngồi xuống vị trí ghế phụ:
"Chúng ta kế tiếp đi nơi nào?"
Cố Ninh nói: "Cứ chiếu theo lời vừa rồi em đã nói qua, đi tìm ba mẹ em trước, sau đó vòng về thị xã Linh Chi tìm ba mẹ anh. Không thành vấn đề chứ?"
Phương Pháp cười khổ hai tiếng: "Mạng của anh là em cứu về, em nói như thế nào, anh liền làm như thế."
Xe lái đi.
Cố Ninh lại nói: "Phương Pháp, nếu anh đã nói như vậy, em liền nói trước.
Phương Pháp không khỏi có một loại dự cảm không tốt, nhưng vẫn nói: "Em nói đi."
Cố Ninh nói: "Chiếc xe này cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-cua-trung-sinh-o-mat-the/3493148/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.