Phía Tây lạc Tắc-kè, gần Trứng Thần. Một người cầm hòn đá rồi buộc dây. Người này quay mạnh dây làm cục đá quay nhanh quanh bả vai. Người này buông tay.
Vụt… xoạt…
Cả Tròn nhìn hòn đá rơi phía xa. Đúng là không ăn gian. Sức lông này nghĩ nhiều thứ kì quái trong đầu.
Sáng hôm sau. Đầu cầu khỉ bên đồi có nhiều người hơn mọi ngày.
Cả Tròn có mặt ở đây khiến nhiều người bất ngờ. Cả Tròn mang rìu lao chắn, mặt bôi màu đỏ. Theo lệ, chỉ khi nào đánh giặc sẽ mặc đồ và bôi màu như thế. Chàng đứng trước đầu cầu và hét to.
“Sức lông. Thách. Đánh.’
Tuấn Minh đang luyện võ trên đồi thì Mơ chạy đến nói có Cả Tròn đứng thách đánh trước cầu khỉ. Tuấn Minh nghiêm nghị đến cầu.
Thật ra chàng đã tính đến chuyện bị Cả Tròn thách đánh từ ngày đầu. Bạn đến nhà người khác, cướp bạn gái, cướp người mà không bị chủ nhà đánh thì lạ.
Cả Tròn không tự nhiên đến đây kiếm chuyện. Chỉ là hôm qua em trai bỏ hốc nói là muốn ở nhà dưới kia. Quá đáng lắm rồi. Trong hốc 6 người nay còn 5. 5 người làm sao đánh đuổi thú dữ. 5 người sao gọi là lạc. Muốn lấy người của ta. Đánh. Phải đòi lại người.
Cả Tròn nhìn Tuấn Minh thì nghiến răng. Bóp chặt nắm tay. Chàng dơ lao hướng Tuấn Minh hét to.
“Ta. Thách. Đánh.”
Cả Tròn hô “đánh “ vì muốn phá lệ. Thường người nói ra trò đấu là Tuấn Minh. Nhưng Cả Tròn ngại những trò kì quái của sức lông nên chủ động muốn đánh. Đánh, ta mạnh hơn tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-chim-lac-viet/4994662/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.