Sáng hôm sau. Một nhóm người đi trên cầu khỉ. Bỗng một măng non la lên.
“A… cứu…’
Ùm…
Tiếng măng non vang lên cũng là lúc cháu rơi xuống suối. Tuấn Minh vội nhảy xuống dòng nước rồi ôm cháu kéo lên bờ. Cẩn thận, đi trên cầu khỉ không dễ đâu.
Chuyện là hôm nay dựng nhà. Tuấn Minh nhờ Sim rủ thêm mẹ, còn hai bác rủ thêm vợ và con theo. Lệ như cũ: ăn no bụng và mỗi người một cá to.
Đội người 12 người lớn và 3 đeo khố bước qua cầu khỉ sang bùng. Tất cả sẽ cùng dựng nhà. Theo kế hoạch, sáng nay chỉ là chuẩn bị nguyên liệu.
Nhà là bước tiến lớn của con người từ hang hốc ra đất bằng. Giữa chỗ đất trống, con người vẫn có chỗ che mưa nắng tuyết.
Mặt dở là nhà không có tính bảo vệ. Ở hang hốc, con người chỉ cần đốt lửa chặn cửa khi thú dữ, trong khi ở nhà không làm được như thế. Đó là lí do cần dựng rào tường.
Tuấn Minh đang bắt đầu cắm mốc quy hoạch bùng. Bùng không rộng, đi khoảng chục phút là hết. Sau này sẽ nhiều người ở, xây nhiều nhà to nhỏ. Để không lộn xộn phải có tầm nhìn quy hoạch ngay từ đầu. Về sau tránh đường đi cong mềm mại, nhà ngõ sâu hun hút. Ý tưởng là dựng nhiều dãy nhà dọc theo đường cái. Giữa các dãy nhà sẽ trồng cây ăn trái và dựng chuồng chăn nuôi.
Cạch… cạch… cạch…
Một cọc tre được đóng xuống làm mốc. Đây là điểm bắt đầu của đường đi chia đôi bùng, gọi là tim đường.
Một… hai… ba…hai chục…
Cứ mỗi hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-chim-lac-viet/4994657/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.