Hôm sau, Tròn dẫn đội sức đi hướng Tây Bắc đốt hang. Mọi người vẫn làm việc như hôm qua. Tròn vừa làm vừa để ý Mơ. Buổi trưa không thấy nàng và sức lông đâu. Lạ. Hoàng hôn, lũ lạc kéo nhau về hốc. Họ ăn xong rồi ngủ. Tròn ngủ cạnh Mơ. Nàng nói mơ nhưng Tròn không hiểu. “Ngon. Ăn nữa. Minh.”
Thêm ngày nữa, Tròn dẫn đội sức đi hướng Bắc đốt hang. Mọi người vẫn làm việc như hôm qua. Dù để ý Mơ nhưng buổi trưa vẫn không thấy nàng và sức lông. Tròn khó chịu. Hoàng hôn, lũ lạc kéo nhau về hốc. Trong bữa ăn, Mơ ăn ít quá. Nàng bị ốm rồi. Lũ lạc ăn xong rồi ngủ. Tròn ngủ cạnh Mơ. Nàng nói mơ không hiểu. “Minh. Ăn nữa. Ngon.”
Tròn dẫn đội sức đi hướng Đông Bắc đốt hang. Dù để ý Mơ nhưng buổi trưa vẫn không thấy nàng và sức lông. Tròn khó chịu. Đi tìm quanh không thấy. Hoàng hôn, lũ lạc kéo nhau về hốc. Sức lông tặng Mơ dây da rắn. Mơ cuốn quanh eo làm khố. A, da rắn còn dùng cách này. Trong bữa ăn, Mơ ngồi sau sức lông. Tối nàng ngủ cạnh sức lông. Nàng bỏ ta rồi. Không. Ta phải làm gì đó. Ta muốn đánh. Đánh.
Sáng nay trời lạnh hơn bình thường. Sương sớm dày đặc và lâu tan hơn. Đây là dấu hiệu bắt đầu mùa đông. Xem ra chỉ một hai ngày nữa là gió rét căm, lúc đó lũ lạc bắt đầu ở trong hốc suốt mùa đông.
Mọi người đang ăn sáng để chuẩn bị làm việc. Bỗng nhiên Tròn đến gần Tuấn Minh rồi dùng hai tay đẩy Tuấn Minh ra sau.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-chim-lac-viet/4994654/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.