Cuổi xuân nhẹ nhàng trôi qua, thời gian 3 năm trôi đi như 1 giấc mơ. 1 buổi tối mùa xuân, mùi hoa tháng 3 lan tỏa nhẹ nhàng trong không khí, mang 1 chút lành lạnh làm cho con người ta hơi run rẩy, nhưng lại cảm nhận được sự ấm áp trở lại. Thật vậy, đây là 1 buổi tối làm cho con người ta cảm thấy lạc lõng. Ở 1 ngôi nhà nào đó của thành phố Đài Bắc, đang diễn ra 1 bữa tiệc rượu trang nhã, xa hoa. 1 chiếc xe màu hồng tiến vào cánh cửa sắt được chạm trổ hoa văn, Thái Văn Quân đỗ xe, nói với Vũ Phong ngồi cạnh: “Đến rồi, những người khách tối nay đều là VIP cả!”
Vũ Phong gật gật đầu, rời xa được 3 năm lại trở về Đài Loan, làm cho cô có 1 cảm giác hơi mất mát, nhưng cô lại cố gắng giữ bình tĩnh. Cô của ngày hôm nay đã trưởng thành hơn, xinh đẹp hơn, giọng nói cũng dịu dàng hơn, “Cám ơn chị đã chở em đến đây.”
“Cám ơn gì chứ? Không phải biểu hiện của em tốt, tổng tài nhất định muốn gặp em, cho nên mới có cơ hội này đó chứ!”
Thái Văn Quân tràn ngập nụ cười, bởi vì cô rất tự hào về Vũ Phong, lúc đầu do cô cố gắng tiến cử, Vũ Phong mới có cơ hội đi Pháp Làm nhà thiết chứ! 2 người phụ nữ ăn mặc lộng lẫy, khí chất rất phi phàm bước xuống xe, người phục vụ lập tức tiến đến tiếp đãi, giữ lấy áo khoác ngoài và túi xách của các cô, song song đó dẫn các cô vào buổi tiệc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-cao-co-vo-bo-tron/2217570/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.