Lam Cảnh Chuyên thay đồ xong từ phòng tắm bước ra, anh thấy Vũ Phong vẫn duy trì tư thế cũ bèn lẳng lặng ngồi xuống giường, khuôn mặt hoang mang, mơ mơ màng màng… 
Thật đáng thương! Cô nhất định chịu đả kích rất lớn mới có phản ứng “ đi tong rồi” 
như vậy, Lam Cảnh Chuyên không chịu được cảm thấy có chút đau lòng ân hận, nhưng anh cũng tự nhủ bản thân đây là quá trình cần phải trải qua, đợi sau khi kết hôn anh sẽ ngày ngày yêu thương cô. 
“Vũ Phong tỉnh lại đi em.” 
Anh lay lay tay cô. 
Cô chậm chạp ngẩng đầu lên, giọng giống như máy phát thanh sắp hết pin, “Có.. chuyện … gì…” 
“Mặc đồ lại đi! Chúng ta phải đến nhà em.” 
Anh chắc chắn rằng phía dưới tấm chăn,cô chỉ mặc bộ đồ lót bikini, làm anh không nhịn được muốn lột sạch cô. 
“Ờ…” 
Cô xốc chăn lên, quên mất phải che bản thân. 
Vừa nhìn thấy thân thể kiều diễm của cô Lam Cảnh Chuyên liền hít vào 1 hơi. 
“Anh không ngại chứ? Dù sao… anh cũng thấy qua rồi…” 
Cô có chút tự oán tự trách nói. 
Lam Cảnh Chuyên cố giữ bình tĩnh, cười nói, “Tất nhiên không ngại rồi, chỉ cần em chịu trách nhiệm với anh là được.” 
Cả người Vũ Phong đờ ra, đối với việc chịu hay không chịu trách nhiệm cũng chẳng còn cảm giác gì, cô miễn cưỡng nhặt đôi vớ da nằm dưới đất lên nhưng lại không có sức để mặc. 
“Em mệt quá… anh mặc giúp em được không?” 
Việc này… Lam Cảnh Chuyên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-cao-co-vo-bo-tron/2217563/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.