Này cậu có thấy Lưu Tuấn muốn kéo tớ chạy trốn không vậy?
Trong lòng tôi cảm thấy lo lắng, tại sao tình tiết lại không như tôi dự đoán thế nhở.
- À, đừng nói là chạy lại kéo cậu ra ngoài hiện giờ anh ta lết lại đây cũng khó khăn đấy. Để mình miêu tả cho cậu nghe về cảnh tượng này. Hiện giờ anh ta bị các bạn nữ học sinh bu vào, người nắm quần người thì cắn áo, ừ có người kéo quần dài anh ta xuống rồi. Ý quần lót hình Doremon rồi kìa. Wow! Cảnh tượng thật là hoành tráng. - Miêu Tuệ Ngữ vừa cười vừa miêu tả cho tôi nghe, rảnh tay cậu ấy còn sờ mông tôi nữa chứ.
- Mọi người bình tĩnh nghe tớ giải thích, nè đừng có cắn vào chỗ đó chứ, cái của quý của tôi đấy mấy bà cô à.
- Lãnh Hàn! Tôi nói rồi, tôi không... đừng mò vào thằng nhỏ của tôi chứ! Định làm gì thế?
- Cứu anh! Mau lên anh chịu hết nổi rồi Hứa Nguyệt ơi. - Lưu Tuấn đang kêu gào thảm thiết, tôi còn nghe tiếng được âm thanh hôn hít ở quanh người cậu ta nữa, có lẽ anh ta đang bị kẹt rồi thì phải.
Tiếng hét của Lưu Tuấn khiến tôi phải sốt ruột định đứng lên giải vây cho cậu ta nhưng bị Miêu Tuệ Ngữ giữ lại cậu ta còn tiện đường liếm nhẹ vào vành tai của tôi, sau đó là nói khẽ:
- Cậu đừng qua đó, nếu mà giờ này cậu nhảy ra là bọn họ sẽ xé hết quần áo cậu đấy. Thân thể của con gái nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-buom-cua-man-dem/2684048/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.