Bốn năm sau, sân bay quốc tế. Một cậu bé nhỏ tầm ba bốn tuổi đang đứng trong bộ dạng lạnh lùng thật đáng yêu hết phần người ta.
"Tiểu Tấn, chúng ta đi thôi" - Lạc Ân xinh đẹp đi đến nắm tay cậu bé rời đi, thằng nhóc này đúng khó khó ưa cứ như ông cụ non vậy.
"Mẹ à, ông ngoại không sao thật chứ"
"Ừm, ông con mệt nên chúng ta phải về thăm ông"
------------------------------
Hạ Châu Nhi bên ngoài, sau khi qua nước ngoài sau ba năm cô quyết định trở về đây làm việc. Ngày Lạc Ân thông báo về cô đã bỏ công việc sang một bên liền lái xe đến đón mẹ con Lạc Ân.
"Chị Ân.." - Hạ Châu Nhi mừng rỡ ôm lấy cô rồi ngồi xuống véo má cậu nhóc dễ thương kia.
"Đau quá dì à"
"Thằng nhóc này sao càng lúc càng đẹp trai đáng yêu vậy hả"
"Thiên bẩm đó thôi"
Mọi người bật cười, cậu nhóc này thật sự rất giống cha nó từ khuôn mặt y như đúc đến tính cách cũng không khác một chút nào.
...
Năm đó, sau khi Lạc Ân sang nước ngoài mới phát hiện ra mình đang có thai hơn hai tháng. Chỉ là tin tức hôn sự của Phó Thiên Hàm đã làm ảnh hưởng đến suy nghĩ khiến cô quyết định giữ im lặng sinh ra đứa bé một mình nuôi dạy.
Nhiều năm nhờ có sự giúp đỡ của Từ Thế Dương và chăm sóc của Hạ Châu Nhi mà Lạc Ân mới dần dần gạt bỏ được những ký ức đau buồn sống một cuộc đời không lo không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-bao-toi-loi/2798114/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.