Edit: Thanh
————-
Lâm Hạ bị lời nói ngây thơ này của cô chọc cười, “Chị Linh Linh, chị sợ đạo diễn Giang như vậy sao?”
Tống Linh Linh hơi chớp mắt, lấy một cái túi trong tay cô ấy, nói: “Không phải sợ.”
“Vậy là gì?”
“Là ——” Tống Linh Linh nghiêng đầu suy tư, “Chị cũng không biết.”
Cô không có đáp án.
Nhưng cô chính là không quá muốn gặp Giang Trục.
Có thể là mỗi lần gặp Giang Trục cô đều sẽ bị giáo huấn, không phải bị anh ghét bỏ kỹ năng diễn xuất không tinh tế thì chính là cô không có cảm giác nhập tâm.
Hoặc là có nhiều vấn đề khác nhau như hơi thở không ổn định khi đọc lời thoại.
Hết lần này tới lần khác Tống Linh Linh không cách nào phản bác, bởi vì cô biết rõ kỹ năng diễn xuất của mình.
Cũng biết những nhân vật cô diễn trước đây vốn dĩ không có quá nhiều người chọn, một cái thì phim không nổi tiếng, nhân vật không quan trọng, một cái khác hiển nhiên vẫn là nguyên nhân băn cản nhất ——
Vẫn còn một bức tường giữa phim truyền hình trên mạng và phim điện ảnh được đưa lên màn ảnh rộng.
Mặc dù không có so sánh cái nào cao cấp hơn nhưng hình thức chính là không giống nhau.
Từ nhỏ đến lớn, Tống Linh Linh cũng là người khá tự tin với chính mình, cũng chưa từng gặp qua khó khăn gì.
Bất kể là trước kia học vẽ tranh hay là sau khi vào giới giải trí làm diễn viên cô cũng coi như khá thuận lợi.
Có thể sau khi gặp Giang Trục cô bắt đầu nghi ngờ chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-bao-rung-dong/246088/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.