Ánh trăng như nước, nhìn qua cửa sổ như càng thêm lớn hơn.
Sau khi bước ra khỏi phòng tắm, Tống Linh Linh gần như không mở nổi mắt nữa.
Thấy tay Giang Trục hãy còn lưu luyến trên người mình, cô khó khăn nói: “Đừng mà.”
Giọng của cô đã trở nên khàn đặc.
Yết hầu Giang Trục trượt lên xuống, anh nhìn cô dỗ dành: “Không làm nữa, nhé?”
Anh hơi ngưng lại, sau đó thì ghé sát vào tai cô rồi nói: “Để anh xem thử, hình như hồi nãy...”
Còn chưa nói xong thì anh đã bị Tống Linh Linh chặn họng: “Không, không có gì cả đâu.”
Cô nóng lòng, sợ là anh sẽ xốc váy ngủ của mình lên lần nữa để giúp cô xem thử.
Nếu đúng là như vậy thì cô sẽ xấu hổ chết mất.
Chuyện ngày hôm nay thật sự khiến cho Tống Linh Linh cảm thấy, lần trước Giang Trục đã rất nhẹ nhàng với mình rồi.
Giang Trục nhìn cô, bật cười hỏi lại: “Không thật sao?”
Anh không chắc lắm mà hỏi lại: “Không phải hồi nãy còn bảo không thoải mái hay sao?”
“...”
Nghe vậy, Tống Linh Linh không khỏi nghi ngờ là anh đang cố ý trêu chọc mình.
Biết rõ rồi còn hỏi.
Cô trừng mắt, vờ giận dữ mà liếc anh một cái: “Đi ngủ.”
Giang Trục cười, sau khi chắc rằng hồi nãy cô không bị sao thì mới trầm giọng nói: “Ngủ ngon.”
Cùng lúc đó, anh đặt xuống môi cô một nụ hôn.
Lông mi Tống Linh Linh khẽ run, cô đáp lại: “Ngủ ngon.”
Nói xong, cô nhích lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-bao-rung-dong/1876460/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.