Tống Linh Linh không thể tin được lời này là từ miệng Giang Trục mà ra. 
Cô trợn tròn mắt, nhìn anh: “Anh nói gì cơ?” 
“...” 
Giang Trục nhướng mày hỏi: “Em nghe không rõ sao?” 
Đối diện với ánh mắt trêu chọc của anh, Tống Linh Linh câm nín hồi lâu: “Không cần đâu.” 
Giang Trục cười khẽ, ánh mắt sáng lên nhìn cô: “Thật sự là không cần à?” 
Anh vừa nói vậy lại khiến Tống Linh Linh có hơi động lòng. Vốn dĩ cô không phải người thích gội đầu cho lắm, dù sao thì khi thấy đầu tóc không quá bết bát thì cô muốn xuống tiệm gội đầu ở dưới nhà hơn. 
Tống Linh Linh nhìn Giang Trục, không chắc chắn mà hỏi lại: “Anh biết làm sao?” 
Giang Trục cong môi cười: “Anh có thể học mà.” 
“...” 
Tống Linh Linh chớp mắt, sau đó thỏa hiệp: “Vậy được rồi, anh giúp em gội đi.” 
Nói xong, cô không đợi cho Giang Trục kịp bước vào phòng tắm đã lên tiếng nhấn mạnh: “Em chỉ cần anh giúp em gội đầu thôi đấy!” 
Giang Trục nghe vậy thì vẫn cười tươi đáp lại: “Ừ.” 
- ---- 
Ánh đèn trong phòng tắm còn sáng gắt hơn so với ngoài trời. 
Phòng tắm của khách sạn không hẳn là nhỏ, ít nhất, nếu Tống Linh Linh ở trong đó rửa mặt thì vẫn khá rộng. Thế nhưng sau khi Giang Trục vào cùng thì cô lại đột nhiên cảm thấy phòng tắm này nhỏ hẹp biết bao. 
Hẹp tới mức cô chỉ cần xoay người đã đụng phải Giang Trục, còn có thể cảm nhận được hơi thở nóng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-bao-rung-dong/1876456/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.