Đúng lúc phòng thư ký cótài liệu đưa tới, người thư ký ở bên ngoài lễ phép gõ gõ cửa, nhưngkhông nghe thấy bên trong cánh cửa trả lời. Cô ta lại gõ gõ cửa, lạ lùng “A” một tiếng, không khỏi nhìn về phía cô Trần đang ở bên cạnh.
Cô Trần nhíu nhíu mày, trực tiếp đặt tay lên trên cửa. Thư ký giật mình ngăn lại: “Đừng, cô Trần!”
Lúc này bên trong vănphòng, tiếng thở dốc càng ngày càng gấp. Dư Y hoảng hốt, càng khôngngừng cản tay anh lại, thấp giọng nói: “Bên ngoài có người, đừng!”
Nguỵ Tông Thao như tên đã lên dây, ôm lấy cô không ngừng hôn môi, thân dưới không ngừng thúc lên, hai mắt dần dần đỏ ngầu: “Đừng có xen vào.” Anh dùng một bàn tay rảnh,mò mẫm lấy điều khiển ở trên bàn, nhấn cái nút nói: “Khoá cửa lại, aicũng không được vào.” Bàn tay lại trở về trên người Dư Y, khoá lấy phíatrước của cô.
Ngoài cửa truyền đến lờiđối thoại nhỏ giọng. Dư Y cũng không nghe rõ cái gì, cô buồn bực chốngcự, hai chân trần bị nâng lên khỏi mặt đất. Do bị Nguỵ Tông Thao thúc,cô càng ngày càng lùi về phía sau, đã đụng đến mép bàn, hai tay chống đỡ lung tung, lại muốn đẩy anh ra.
Máy điều hoà trong vănphòng mát mẻ, nhưng Nguỵ Tông Thao đã đổ mồ hôi. Lúc này sắc mặt Dư Yửng hồng, vạt áo bị mở rộng, váy ngắn bị đẩy tới trên lưng. Lúc trướcthân thể mỗi ngày đều có lưu lại vết tích của anh, mà bây giờ rất sạchsẽ bóng loáng. Anh nóng lòng muốn để lại nữa, xoa nắn càng ngày càngmạnh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-bac/2495534/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.