Chuyển ngữ: Pussycat
***
Ông lão tuổi tác đã cao,nhìn thấy Dư Y thì thật xúc động, hai mắt lập tức ngân ngấn nước mắt,nhìn cô từ đầu đến chân, vừa thương cảm vừa vui mừng, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Đã trưởng thành, đã trưởng thành!”
Khi Dư Y rời đi mới haimươi tuổi, ngây ngô trẻ con. Bây giờ cô đã có bộ dáng xinh đẹp như vậy.Ông lão cảm thán thời gian, dè dặt hỏi Dư Y: “Mấy năm nay cháu đã trảiqua như thế nào?”
Bây giờ bọn họ đã ngồi ở sô pha, Dư Y kêu A Thành đi châm trà, rất có tư thế của nữ chủ nhân.
Nàng nói chuyện với người ta rất ít khi cúi đầu, hôm nay sau khi nhận lấy chén trà, thế nhưng côvẫn cúi đầu uống, tầm mắt không hề nhìn về phía ông lão, khi nghe hỏicũng tuỳ ý trả lời: “Rất tốt.”
Ông lão “à” một tiếng,nói: “Sau khi cháu tốt nghiệp, ông nội cũng không thấy tin tức của cháu, ông không dám đi tìm cháu, nghĩ là khi tết đến thì cháu sẽ trở về. Nhất Nhất…” Ông lão hơi chồm người về phía trước, run rẩy một chút: “Cháuvẫn còn giận ông nội?”
Ông lão Nhạc đã từngquyền cao chức trọng, khiến người ta kính nể, giờ này khắc này lại đangnói chuyện cân nhắc từng câu từng chữ trước mặt cô gái, cháu gái của ông ta – biến mất mấy năm nay, bây giờ rốt cuộc đã xuất hiện!
Dư Y cười mà không đáp,rốt cuộc để chén trà xuống, nhìn thẳng ông lão trước mặt. Trái tim nhưlà bị nhéo vài cái, có chút đau có chút xót xa. Chưa bao lâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-bac/2495511/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.