Chuyển ngữ: Pussycat
Chỉnh dịch: Mon
***
Nguỵ Tông Thao, hôm nay Dư Y mới biết tên của anh ta lần đầu tiên.
Cô đang còn thở dốc, vẻ mặt thường ngày hơi tái giờ đây lại đặc biệt ửng hồng, cặp mắt long lanh thấp thoáng ánh nước, hai cổ tay bị kềm chặt không thể động đậy, quần áo trên người đã sớm bị xộc xệch nhăn nheo vì giãy giụa, giờ đây bộ dáng tóc tai bù xù của cô nhất định rất buồn cười.
Dư Y tức giận đến nỗi ngực không ngừng phập phồng, mắt phóng ra từng lưỡi dao sắc bén, đáng tiếc là lẫn với nước nên uy lực bị giảm đi.
Nguỵ Tông Thao rất an nhàn thoải mái, ôm cô vào trong ngực, tuy rằng tư thế kỳ quặc, nhưng ít ra sẽ không đè lên vết thương của anh.
“Thể lực còn cần phải tăng lên!” Giọng điệu của Nguỵ Tông Thao thản nhiên, tuỳ ý nhấm nháp môi lưỡi của Dư Y, thấy cô không hề nhúc nhích phản kháng nữa, anh cười nhẹ một tiếng, nụ hôn trở nên nồng nàn. Đột nhiên giật mình cảm giác được đầu lưỡi của mình không hề được đáp ứng, anh còn chưa kịp rút về thì đầu lưỡi bị căng chặt.
Anh cười thật vui vẻ, bàn tay ôm lấy mặt của Dư Y, đến khi đầu lưỡi đau nhói, phút chốc anh mới bóp chặt hai má của cô, rút đầu lưỡi bị đau ra.
Dư Y gỡ bỏ tay của anh ta ra, giọng nói hơi khàn khàn, nhìn thẳng anh, nói: “Anh Nguỵ, tôi nghĩ tôi có thể cắn đứt đầu lưỡi của anh, thậm chí khi anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-bac/2495443/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.