Chương trước
Chương sau
Lệ Thu xách bịch đồ vào nhà mở ra thì có một bịch gạo,thịt ,cá ,trứng , rau xanh và các gia vị cần thiết để nấu nướng, cô để đồ tươi sống vào trong tủ lạnh còn gạo thì cho vào một cái thùng nhỏ góc bếp .Sau khi đã sắp xếp ngăn nắp ổn thoả Lệ Thu bưng tô mì đã bị nở lên ăn đại cho xong, vừa ăn cô vừa nghĩ đến lời nói của quản gia rằng tối nay cậu Phan Bá sẽ đến đây và nhiệm vụ của cô là phải phục vụ chu đáo khiến cho cậu chủ hài lòng .

Một cô gái mười bảy tuổi ngoài việc đi làm kiếm tiền thì cũng không có thời gian rảnh để có những mối quan hệ bạn bè cùng giới thân thiết vậy mà bây giờ cô sẽ phải ở đây để chờ đợi một người đàn ông cô chưa bao giờ gặp mặt ,Lệ Thu càng nghĩ lại càng đau đầu không biết bản thân mình phải chuẩn bị những gì khi cô đang nghĩ vẩn vơ thì có tiếng bước chân từ bên ngoài đi vào nhà .Lúc này tim của Lệ Thu đập nhanh bất thường vì lo lắng không biết là ai nên khi cô nghiêng đầu tò mò nhìn ra ngoài cửa thì thấy một người đàn ông to lớn bước vào trong với vẻ mặt hằm hằm càng khiến cho tay chân của Lệ Thu lạnh toát .

Người đàn ông đi vào nhà rất tự nhiên và quen thuộc ngồi xuống ghế sô pha bắt chéo chân giống như một vị vua đầy quyền uy cất giọng uy nghiêm :

- Cô là người mà mẹ tôi mới tuyển hôm nay sao ?

Qua câu hỏi của người đàn ông Lệ Thu đoán anh ta là cậu chủ Phan Bá nên vội trả lời :

- Dạ ! Thưa cậu chủ là tôi .

Phan Bá nhìn thấy cô gái trẻ lộ rõ lo lắng cũng như sợ hãi khi gặp anh ta thì thích thú nói :

- Cô có biết cô phải làm gì khi ở đây không ?

Lệ Thu đúng là một tờ giấy trắng tinh khôi không hiểu phong tình là gì nhưng cô vẫn biết nhiệm vụ của mình là phải làm cậu chủ vui và hài lòng nên cả khuôn mặt trắng nõn của cô bỗng đỏ ửng lên xấu hổ ,ngập ngừng trả lời :

- Dạ thưa cậu chủ ...nhiệm vụ của tôi là sinh con trai ạ .

Phan Bá nghe câu trả lời của Lệ Thu thì cười khinh bỉ nói :

- Cái thứ phụ nữ bán thân vì tiền như cô tôi ra ngoài kia có thể mua được cả mớ nhưng vì tôi không muốn vợ của mình buồn nên phải nghe theo sự sắp xếp của mẹ mà mua cô về đây để sinh con trai dưới sự giám sát của vợ tôi thôi . Không nói nhiều nữa ,cô mau vào trong chuẩn bị đi tôi ngồi đây một lát sẽ vào luôn đấy .

Lệ Thu nghe được những lời sỉ nhục của Phan Bá dành cho mình mà không khỏi ấm ức trong lòng nhưng cô đâu thể phản kháng được vì sự thật cô đến Phan gia làm vợ lẽ làm công cụ sinh con cho người ta thì cô mới có số tiền lớn để ba và dì Xảo Trúc đưa em Lệ Nam đến bệnh viện làm phẫu thuật tim .Thôi thì cô đã xác định hi sinh để em gái được khỏe mạnh ,bình an thì phải nhẫn nhục cam chịu cho dù có bị sỉ nhục hơn nữa thì cô cũng phải cắn răng chịu đựng nên Lệ Thu vội đi vào phòng ngủ nhưng cô lại chẳng biết mình phải chuẩn bị những gì nên ngồi xuống giường .

Mười phút sau Phan Bá khoá cửa chính lại rồi đi vào phòng ngủ nhìn thấy Lệ Thu vẫn còn mặc nguyên bộ đồ bộ quê mùa trên người thì hắng giọng nói :



- Cô bị điếc hay gì mà tôi nói cô chuẩn bị mà giờ còn ngồi thừ ra đấy hả ? Nhìn thấy cô là tôi đã mất cả hứng rồi.

Lệ Thu nghe thấy tiếng của Phan Bá thì vội đứng lên hai tay đan vào nhau lo sợ nói :

- Dạ thưa cậu chủ ,tôi không ....

Phan Bá không để cho Lệ Thu nói hết câu liền ra lệnh :

- Nếu cô nói không biết làm gì thì mau cởi quần áo ra rồi nằm lên giường nhanh cho tôi .

Lệ Thu nghe vậy thì mặt đỏ đến tận mang tai nói :

- Vậy cậu chủ có thể ra ngoài không ?

Phan Bá tức giận tiến đến trực tiếp dùng sức bất ngờ xé áo của Lệ Thu ra làm đôi nói :

- Cô chỉ là một món hàng và là công cụ đẻ thuê cho Phan gia mà cô dám ra lệnh cho tôi sao ? Tôi nói cô cởi sạch quần áo ra để cho tôi còn nghiệm thu xem sản phẩm này có xứng đáng với số tiền mẹ tôi bỏ ra không ?

Lệ Thu khi nãy bị xé áo bất ngờ phản xạ tự nhiên đưa tay lên che đi cơ thể của mình nhưng lại bị tính khí nóng nảy của Phan Bá dọa sợ nên đành hạ hai tay xuống tới lưng quần luống cuống không biết phải làm gì tiếp theo ,nhưng Phan Bá là một người đàn ông đã có vợ và cũng đã trải qua rất nhiều lần ăn bánh trả tiền bên ngoài cũng như lên giường cùng những người phụ nữ khác ở nơi này do mẹ anh sắp xếp nên dục vọng của anh ta nhanh chóng trỗi dậy. Với lại khi nãy anh ta đã nhìn thấy đôi gò bồng trắng như tuyết của Lệ Thu sau lớp áo ngực cứ phập phồng lên xuống do thở gấp thì anh ta đã không kiềm chế được bản thân mà đẩy Lệ Thu nằm ngã ra giường .

Lệ Thu bất ngờ bị đẩy nằm xuống giường còn chưa kịp phản ứng như thế nào thì thân hình to lớn của Phan Bá đã đổ rạp xuống cơ thể của cô , Phan Bá là một tay chơi gái chính hiệu nên anh ta nhanh chóng cởi được áo lót của Lệ Thu ra rồi cúi xuống ngậm một bên gò bồng của cô vào miệng mình mà gặm nhấm thưởng thức . Lệ Thu lần đầu tiên bị người khác đụng chạm vào nơi riêng tư thì nhanh chóng vùng vẫy muốn chạy trốn ,miệng thì ú ớ kêu : " Cứu tôi với ... cứu tôi với ..." Phan Bá thấy Lệ Thu không chịu ngoan ngoãn để cho hắn thưởng thức món ngon thì tức giận đưa tay tát mạnh vào má của cô nói :

- Mày nằm yên cho tao không thì đừng trách .....

 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.