Thời gian bình yên trôi qua và Thanh Loan cũng mang thai được ba mươi bảy tuần nên bụng to như cái trống nên việc đi lại của cô cũng chậm chạp mặc cho mệt mỏi nhưng trên môi Thanh Loan luôn luôn nở nụ cười để mọi người an tâm rằng cô vẫn ổn .
Như mọi ngày sáng nay Vũ Nguyên thì đến công ty còn Lệ Thu sau khi cho Vũ Khang ăn sáng xong cô sẽ chở bé đến trường rồi đi chợ nhưng hôm nay cô chỉ mua rau , thịt xong thì cũng nhanh chóng trở về nhà còn ở nhà chỉ còn bác Phương ngồi đọc báo trong phòng khách và Thanh Loan đang nằm trên nghỉ trên lầu thì cô nghe thấy mẹ chồng gọi với lên:
- Thanh Loan ơi ! Có cô Ba của con qua thăm con này .
Thanh Loan đang loay hoay định rời giường để đi xuống dưới lầu thì cô Ba đã lên tới nơi đi vào phòng giọng điệu quan tâm nói :
- Cháu cứ nằm nghỉ trên giường đi ,cô biết cháu sắp sanh nên đến thăm cháu một lát thôi .
Cô Ba vừa nói vừa đi khắp nơi trong phòng mắt láo liên nhìn ngó tay cũng không rảnh rỗi sờ vào hết các đồ vật trong phòng rồi nói tiếp :
- Thanh Loan này , cô biết là gia đình cô cũng đã rất làm phiền cháu nhưng hiện tại gia đình cô đang cần gấp một số tiền để trả nợ cho thằng Hai nên sáng sớm thế này cô đã phải đến làm phiền cháu .Cháu xem có cách nào giúp được cô không ? Cô hứa chỉ cần cháu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-bac-hon-nhan-2/2809812/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.