Sau khi ra ngoài Lệ Thu vẫn còn luyến tiếc nhìn cô bé qua lớp kính thêm một lúc lâu nữa rồi mới đi xuống căn tin gọi một phần cơm để ăn nhưng khi cô nhìn thấy bát canh chua thì kỉ niệm của cô khi ở cùng với Thanh Loan lại hiện về vì chị ấy rất thích món canh chua do cô nấu .Lệ Thu nghĩ thầm không biết bây giờ ở nhà mọi người như thế nào nhất là khi bác Phương thì mất đi một con dâu thảo hiền còn Vũ Nguyên thì mất đi một người vợ anh yêu thương và chiều chuộng nhất , càng suy nghĩ Lệ Thu lại càng thấy đau lòng hơn nên bất giác nước mắt của cô đã lăn dài trên má . Lúc này có một chị khi nãy cũng vào phòng chăm con nhìn thấy Lệ Thu khóc thì quan tâm nói :
- Em mới sanh đừng khóc như vậy không tốt cho sức khỏe của em đâu, với lại chị nghe nói bé nhà em cũng chỉ là sanh trước ba tuần nên không có gì nghiêm trọng đâu , còn em chưa có sữa thì em cứ làm như lúc nãy cho bé ngậm rồi lừa đút cho bé ăn thêm sữa ngoài là ổn thôi .Còn em thì phải ăn cơm no và uống thêm sữa nóng thì sữa cũng nhanh về lắm .
Lệ Thu nghe chị ấy nói mà không biết phải giải thích tình cảnh của mình và đứa bé như thế nào ,cô nghĩ chị ấy cũng nghe người khác nói chuyện câu được câu không nên cứ nghĩ cô là mẹ ruột của đứa bé và vì không có sữa cho con bú nên mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-bac-hon-nhan-2/2809803/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.