Vũ Nguyên nghe thấy lời nói của Lệ Thu có vị chua thì đặt bút xuống cầm tay xoay người để cô ngồi vào lòng anh , không để cho cô nói gì liền cúi xuống hôn lên trán của vợ nói :
- Anh ngửi thấy có mùi giấm chua đâu đây không biết có phải trên người của em không nữa để anh thử kiểm tra xem nào ? .
Câu nói còn chưa xong thì Vũ Nguyên đã chúi đầu mình vào cổ của Lệ Thu mà hít hà một lúc rồi nói tiếp :
- Đúng mùi giấm chua trên người của em rồi ,em cũng thật là đường đường là bà chủ của công ty mà lại từ trong bếp ra không tắm rửa cho thơm tho rồi hẵng đến .Em thật xuề xòa quá rồi đấy từ lần sau đến công ty là phải mặc váy như vậy mới xứng đáng là bà chủ chứ .
Không một người phụ nữ lại muốn nghe những lời chê bai từ người chồng nên Lệ Thu giỗi không nói không rằng đòi đứng lên rời khỏi anh thì Vũ Nguyên nhanh tay giữ chặt cô lại không cho dời đi nói :
-Em định đi đâu ?
Không khí trong phòng rơi vào im lặng bỗng Lệ Thu không biết tại sao lại sụt sịt khóc giọng oan ức cáo trạng anh :
- Tôi đi đâu kệ tôi , anh nói anh thương tôi mà mới ở với nhau có một năm thôi mà anh đã chê tôi mùi giấm của bếp núc hức... rồi còn bắt tôi mặc váy nữa , mẹ chồng nói đúng đừng quá tin lời đàn ông hức ....mà anh ở công ty
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-bac-hon-nhan-2/2809723/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.