Edit: thuythuy2203
Phương Cảnh Xán trở về nhà, vừa mở cửa ra, nhìn thấy một người đang ngồi dựa trên ghế sô pha, tay cầm quyển tạp chí, trên bàn là một chén trà xanh nóng bốc hơi nghi ngút.
“anh, sao anh lại ở đây?”
Phương Cảnh Xán nhiệt tình chào hỏi Phương Cảnh Thâm, một bên huýt sáo giai điệu bài “Hãy Để Chúng Ta Nhấc Mái Chèo Lên, để chiếc thuyền nhỏ tạo ra những gợn lăn tăn”[1] một bên cởi caravat, toàn thân như thuyền nhỏ giữa hồ nước, không chỉ bập bềnh phơi phới, còn hoàn toàn không giống người bị thương mới khỏi vừa ra viện, giống như anh mới nghỉ phép trở về, cả người tràn đầy gió xuân.
[1] Hãy Để Chúng Ta Nhấc Mái Chèo Lên, để chiếc thuyền nhỏ tạo ra những gợn lăn tăn (让我们荡起双桨, 小船儿推开波浪)
Là 2 câu đầu trong bài hát 让我们荡起双桨/ Hãy Để Chúng Ta Nhất Mái Chèo Lên, bạn có thể nghe tại đây
Phương Cảnh Thâm buông tạp chí trong tay xuống, “Em vừa mới ra viện, chuyện ăn uống cần chú ý mấy điều quan trọng, anh ở lại đây dặn dò thím Vương một chút.”
Nếu để tự thằng nhãi này lưu ý thì không được chắc luôn.
“Vậy à?”
“Thím Vương có nói với anh Tiêu tiểu thư cũng từng nói với bà, mấy ngày nay nguyên liệu nấu ăn đều là cô ấy tự mình đi siêu thị mua về.” Phương Cảnh Thâm nói.
Phương Cảnh Xán vừa nghe xong lập tức hí hửng tự mình ra mở tủ lạnh, chỉ thấy trong tủ lạnh đầy tràn đồ, thức ăn được sắp xếp vô cùng trật tự.
Phương Cảnh Thâm hôm nay tới đây còn tiện thể xem đứa em trai không tin cậy của mình kết giao cùng con gái người ta có thuận lợi hay không, bây giờ nhìn thấy nó phát xuân, tâm tình nhộn nhạo, dĩ nhiên là không cần phải hỏi rồi.
Phương Cảnh Xán xem xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cang-beo-anh-cang-yeu/2110738/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.