Tuổi học trò chính là nơi chắp cánh cho những cảm xúc mơ hồ không rõ tên gọi. Có thể là tình bạn, tình thân, tình thương, hoặc cũng có thể là tình yêu. Phải làm như thế nào thì được được gọi là yêu? Cảm giác tim đập mạnh? Sự ngọt ngào lan tỏa? Hay là, nhìn phản ứng mỉm cười của họ mà ta cũng đủ cảm thấy vui vẻ?
Hạnh phúc đến bất chợt, tựa như là một cơn gió mát, lướt ngang qua trong cuộc đời của mỗi chúng ta. Nó không phải thứ cảm xúc mãnh liệt, mà đơn giản chỉ là âm thầm gọi tên, tựa như làn nước gợn lăn tăn đầy yên bình. Tình yêu mang đến cho ta ngọt ngào vô hạn, nhưng sẽ đổi lại từ ta không ít những lần rơi lệ. Đón nhận khó khăn thử thách cũng sẽ giúp chúng ta bồi dưỡng thêm tình yêu.
Cô là một cô gái đặc biệt, tựa như thiên sứ bị trôi lạc giữa dòng người tấp nập. Cô không năng động như những bạn bè cùng trang lứa, cô khô khan, không biết cách thổ lộ cảm xúc, đồng thời tính cách cũng hâm hâm. Nhưng thế nào lại có thể lọt vào mắt xanh "mỏ đỏ" của năm anh chàng cũng..."đầu óc hơi có vấn đề"? Tình yêu đôi khi sẽ âm thầm gọi tên ta. Liệu rằng, chuyện tình của họ sẽ dừng chân ở đâu là điểm đích?