Bất quá sự nghi ngờ này không kéo dài, rất nhanh liền được giải thích. Có tiếng bước chân đến gần, sau đó dừng lại ở phòng học của Tĩnh Nhân, Tĩnh Nhân ngẩng đầu lên, ở phía trước chính là tên giám đốc học vụ đầu hói, trong mỗi buổi họp luôn luôn đứng bên tay phải thầy hiệu trưởng, vẻ mặt nghiêm túc, nhưng hiện tại hắn quay sang hai gã mặc đồ quân nhân bên cạnh lộ ra vẻ cười nịnh nọt, hoàn toàn bất đồng với hình tượng trước kia.
Khó trách gặp phải tình huống như vậy, chỉ có hai gã quân nhân khí thế đã có thể chấn trụ đại đa số học sinh. Tĩnh Nhân trong lòng thầm nghĩ.
Giám đốc học vụ cùng hai người kia nói chuyện với nhau vài câu, cũng chẳng biết nói cái gì, sau đó liền quay về khuôn mặt cứng nhắc, đối với học sinh trong phòng học nói, “Ở đây có học sinh nào tên Tĩnh Nhân, mời đi ra một chút.”
Học sinh trong phòng lập tức đồng loạt tập đưa mắt tập trung vào vị trí Tĩnh Nhân, Tĩnh Nhân đứng lên nhìn về phía thầy giáo, hắn phất tay một cái, ý bảo Tĩnh Nhân có thể đi ra ngoài.
Trong quá trình đi về phía cửa, những ánh mắt đồng tình, hiếu kỳ, nghi hoặc, không giải thích được vẫn còn quấn lấy Tĩnh Nhân, đại khái là trong lòng bọn họ, không hiểu vì sao một học sinh giỏi trong trường lại bị cảnh sát tìm tới. Trong mắt mọi người, quân nhân cùng cảnh sát đều là không sai biệt lắm, không thể phân biệt chính xác.
Tĩnh Nhân cũng ở trong đầu hồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-vi-lai/2314889/quyen-1-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.