Editor: Bê
~ Beta: Bê
“Các người?” Gian Đồng thu lại nụ cười trên mặt, “Cậu dựa vào cái gì không cho tôi đi vào?”
Vốn tưởng rằng đối phương sẽ ngoan ngoãn rời đi, không nghĩ tới sự việc sẽ phát triển như vậy. Xích Mộc nỗ lực trấn định lại, dùng ánh mắt tự cho là hung ác nhất đối diện Gian Đồng. Vũ khí liền muốn xuất ra.
“Xích Mộc, cậu đang làm gì vậy?”
Phía sau truyền đến giọng nói của nam nhân.
“Là hắn…” Xích Mộc lùi lại một bước, chỉ ngón tay về phía Gian Đồng.
Bạch và Tĩnh Nhân trốn ở gần đó đang muốn nhảy ra.
Bỗng nhiên một giọng nữ khác vang lên “Gian Đồng, sao em lại ở đây? Tĩnh Nhân với Bạch đâu?” Ngữ khí vừa mừng rỡ vừa nghi hoặc.
Gian Đồng ánh mắt lướt qua Xích Mộc, nhìn về phía sau, “Cô Tuyết Kiến?!”
Nghe vậy Tĩnh Nhân cùng Bạch đều đứng lên.
……………………………………………
Bên trong xe buýt, tất cả mọi người đang tụ tập cùng một chỗ. Đồ vật cần thiết tìm được trong siêu thị chất đống ở cuối xe.
“Vậy là, các em sau đó đã đến thành phố này?” Tuyết Kiến sau khi nghe bọn họ kể lại nói.
“Đúng vậy.” Tĩnh Nhân gật đầu. “Hơn nữa sau khi đến đây bọn em phát hiện ở đây rất ít gặp tang thi.”
“Hay là bởi vì thành phố chúng ta là nơi đại nạn bùng phát nên mới tổn hại đặc biệt nghiêm trọng, kỳ thực nơi khác cũng không nguy hiểm như thế?” Gian Đồng đưa ra nghi hoặc.
“Không, nơi này là đặc biệt….” Tuyết Kiến dường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-vi-lai/2314800/quyen-4-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.