~ Editor: Chúc Anh
~ Beta: Bê
“Như vậy, hiện tại tôi sẽ phân công nhiệm vụ.”
Tuyết Kiến nhìn mọi người tụ tập ở bên cạnh cô, “Thế này nhé, Bạch cùng Tĩnh Nhân cùng đi kiếm củi, cành khô đốt lửa. Thạch Điền tiên sinh cùng A Dũng đồng thời phụ trách canh gác bốn phía. Xuân Di, Tiểu Thiến cùng tôi thì ở lại chỗ này chuẩn bị bữa tối. Còn Gian Đồng ──”
“Tôi ra sông bắt cá, cho bữa tối hôm nay có thêm món ăn được không?” Gian Đồng giơ tay cao lên.
“Vậy cứ như thế định đi.”
Khi Tuyết Kiến đang nói chuyện cùng Tiểu Thiến nhàm chán ngắm nhìn chung quanh, bỗng nhiên từ xe buýt đi xuống một bóng người hấp dẫn ánh mắt của cô. “Ôi chao, Xích Mộc, hiện tại tất cả mọi người có nhiệm vụ làm, cậu không tới hỗ trợ mà muốn đi nơi nào a?” Cô khum hay tay lại hướng hắn hô lớn.
Bị gọi, Xích Mộc dừng lại, “Tôi đi xung quanh đây một chút.” Nói xong cũng không quay đầu lại liền hướng vào sâu trong bóng tối mà đi.
“Xì,” Tiểu Thiến bĩu môi một cái, “Chúng ta không tính sổ hắn chuyện ngày hôm nay đem bọn tang thi hướng về chúng ta tấn công coi như là tốt lắm rồi, hắn còn thái độ như vậy là sao chứ?.”
A Dũng giương mắt nhìn một chút bóng lưng Xích Mộc, nhưng cũng không nói gì.
“Không cần tính toán như vậy.” Tuyết Kiến đính chính, vỗ vỗ lưng Tiểu Thiến.
Sau khi sắc trời cuối cùng hoàn toàn tối đen, ở đối diện xe buýt cháy lên hừng hực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-vi-lai/2314785/quyen-4-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.