~ Editor: L.H
~ Beta: Bánh Bều
Tại một phòng ốc hai tầng được sơn màu đỏ mang kiểu dáng theo phong cách Tây
Dương thiếu tướng đứng ở bên ngoài nhìn thoáng qua, dọc theo cầu thang gỗ đi lên lầu hai, tiếng bước chân vang lên đều đều. Lầu hai từ cửa thang lầu quẹo phải, đi dọc hành lang đến trước căn phòng nhỏ nằm ở cuối cùng.
Ngoài cửa phòng có binh lính canh gác liếc mắt đánh giá quân hàm trước ngực của hắn, nhìn xong gật gật đầu, vươn tay làm một lễ quân đội, ý là cho qua.
“Cảm ơn.” Dương thiếu tướng gật đầu thăm hỏi.
Hắn tiến lên hai bước, gõ gõ cửa phòng đóng kín.
“Ai?” Một giọng nam uy nghiêm hỏi.
“Quân lão tướng, là tôi, Dương Thiếu Kỳ.
Rõ ràng âm lượng cố tình được đề cao, có lực xuyên thấu lại rõ ràng, mạnh mẽ, để người bên trong cánh cửa có thể nghe được.
Trầm mặc một lát, người bên trong trả lời: “Vào đi.” Thời điểm lời nói thốt ra, hộ vệ binh lính theo tiếng nói mở ra cánh cửa đóng chặt.
Dương Thiếu Kỳ đi vào,lúc sau cánh của lại được khép lại.
Phòng không lớn, thậm chí có thể nói là nhỏ hẹp, ước chừng chỉ có ba mươi mét vuông, hai bồn dây thường xuân, một cái giá sách, hơn nữa một cái án thư liền chiếm cứ đại bộ phận diện tích. Dương Thiếu Kỳ ngẩng đầu nhìn qua, sau án thư màu gỗ thô có một lão giả uy nghiêm đang ngồi, quân trang phẳng phiu, đôi tay nắm lại gác ở trên bàn,bên cạnh chỉ có giấy bút.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-vi-lai/2314764/quyen-4-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.