~Editor: Chúc Anh
~Beta: Bánh Bều
Máy thăm dò bíp, bíp liên tục vang lên không ngừng.
“Chính là chỗ này a.” Cô quay đầu nói với Chu Phòng.
Chu Phòng vừa định gật đầu, máy thăm dò trên tay Đạm Vân cùng lúc lại vang lên một tiếng bíp khác. Cùng thanh âm ban đầu một dài một ngắn, đan xen nhau vang lên.
Đạm Vân liếc nhìn máy thăm dò, “Làm thế nào lại phát hiện được tận hai điểm?” Thật không kiềm nổi kinh ngạc.
Chu Phòng nhìn máy thăm dò, im lặng, như có điều suy nghĩ.
Đột nhiên ở phía trước thoáng hiện một bóng người, bên trong màn mưa chỉ thấy cô tóc tai bù xù, dáng vẻ chật vật chạy đi, rất nhanh liền biến mất ở phía xa.
——————–
Bạch nằm ở trên giường, vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại. Bộ quần áo rách rưới nhuốm máu của hắn trước đó đã được đổi thành một bộ quần áo mới chỉnh tề. Những thứ dơ dáy bẩn thỉu trên mặt cũng đã được lau sạch, lộ ra khuôn mặt tuấn tú.
Mặc dù biết so sánh với A Dũng thì Bạch thật sự không bị thương nghiêm trọng, nhưng cánh tay trần trụi bên ngoài cùng đầu vai đầy các vết thương dài nhỏ chi chít vẫn khiến Tĩnh Nhân nhìn thấy mà giật mình.
Tĩnh Nhân lấy một cái ghế ngồi xuống cạnh bên giường Bạch, lẳng lặng quan sát, tay phải không tự chủ được sờ vào miệng vết thương của hắn, đầu ngón tay dọc theo chiều dài vết cắt một đường dời xuống.
Bỗng nhiên có một bàn tay đưa đến cầm lấy ngón trỏ đang chạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-vi-lai/2314743/quyen-4-chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.