Không thể tiếp tục chờ đợi như thế nữa.
Xuân Di tay cầm nắm cửa, vặn thật mạnh, rồi mới buông ra. Tiếp theo sải bước mà hướng theo hướng cửa thang lầu hành lang mà đi.
Tuy rằng lúc trước vì Tuyết Kiến khẩn thiết khuyên bảo mà tạm thời tiếp nhận những gì cô nói “Lại chờ một lát, quan sát tình huống của Hoa Hoa xem có thể hay không có chuyển biến tốt đẹp, nếu thật sự không được, nhất định sẽ lập tức kêu mọi người cùng đi ra ngoài hỗ trợ Hoa Hoa tìm thuốc chữa bệnh”. Nhưng khi thật sự nhìn đến tình trạng của Hoa Hoa…… Quả nhiên, quả nhiên vẫn là không có cách nào xem như không có việc gì mà ngồi yên ở một bên, cái gì cũng không có làm mà để mặc như vậy, như vậy bà chẳng khác nào cái loại mẹ vô trách nhiệm không thể lo cho con mình.
Đúng là bởi vì không có cha tồn tại, làm mẹ như bà càng là muốn gánh vác toàn bộ trách nhiệm.
Xuân Di đi tới cầu thang, từng bước đi xuống.
Bên trái tiểu Thiến vừa mới nhẹ nhàng từ cửa phòng Bạch đi ra, phát hiện đối phương sắp xuống lầu liền hỏi ── “Dì Xuân Di, dì muốn đi đâu?”
Bà cũng không quay đầu lại nói “Nếu các người đều sợ nguy hiểm không muốn đi, vậy tôi chính mình một người đi là tốt rồi. Hoa hoa là con gái của tôi, tôi không thể trơ mắt mà nhìn con bé chịu khổ lại cái gì cũng đều không làm.”
“Chính là, chính là cô Tuyết Kiến không phải đã cùng dì nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-vi-lai/2314739/quyen-4-chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.