Tôn Vệ Đông có thân hình vạm vỡ, cộng thêm kinh nghiệm thực chiến nhiều năm nên rất tự tin với nắm đấm của mình.
Khương Anh không biết thực lực của Triệu Dương liền nhắc nhở: "Tiểu Dương, cẩn thận!"
Cô ta không nhắc thì không sao, nhưng khi vừa dứt lời Tôn Vệ Đông lập tức điên tiết muốn giết chết Triệu Dương.
Hắn và Khương Anh còn chưa ly hôn mà bây giờ vợ hắn lại giúp người ngoài?
Tôn Vệ Đông tức giận, cảm giác bị cắm sừng khiến hắn không còn kiềm chế được cảm xúc.
Hắn không thực sự dám giết anh nhưng đánh gãy một vài cái xương sườn, hoặc gãy tay thì đối với hắn có vẻ đơn giản.
Dù sao đây cũng là bệnh viện, chỉ cần không mất mạng thì hắn cũng không sợ phiền phức lớn.
Triệu Dương vừa đánh vừa lùi, không phải vì anh sợ mà vì đánh ở đây không thích hợp lắm.
Trong phòng vẫn còn nhiều bệnh nhân như vậy, đánh nhau ở đây thì còn ra thể thống gì nữa chứ?
Hơn nữa anh cũng thầm đánh giá năng lực của Tôn Vệ Đông, võ thuật của hắn không tệ, ít nhất thì anh không thể giải quyết được hắn trong ba hoặc hai phút.
Ngoài ra, thân hình Tôn Vệ Đông cường tráng, khả năng chiến đấu vượt trội hơn người thường, hoàn toàn không giống loại côn đồ bình thường. So với Tôn mập thì khác nhau một trời một vực.
Nếu hôm nay người ra tay là Tôn mập thì anh có cách khiến đối phương khóc thét trong vòng ba phút.
Còn Tôn Vệ Đông thì anh không chắc lắm.
Triệu Dương đang nghĩ cách thoát thân thì bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ve-cua-nguoi-dep/2000800/chuong-287.html