Triệu Dương lắc đầu: “Không phải vậy, là em và cô ấy chuyển về căn nhà cũ”.
“Em nói cái gì, cô ấy về nhà cũ với em? Nhà cũ của em á? Ở đâu thế?”
Vương Như Nguyệt không hiểu lắm, rốt cuộc tên nhóc Triệu Dương này lấy đâu ra sức hút mạnh mẽ như vậy.
Lừa được Tô Linh vào tay đã đành, vậy mà còn muốn cô chủ nhà họ Tô chủ động bước vào cửa?
“Nhà em ở Giang Bắc”.
Dáng vẻ Vương Như Nguyệt còn kinh ngạc hơn lúc nãy: “Em nói cái gì? Giang Bắc?”
Triệu Dương đoán được tại sao cô lại kinh ngạc như vậy, miệng lại trêu đùa: “Chị làm sao thế? Như muốn ăn thịt người không bằng”.
Anh tự mình đi đến tủ lạnh lấy một lon nước uống, quen biết với Vương Như Nguyệt cũng lâu, cách nói chuyện cũng trở nên thân thuộc hơn trước.
Vương Như Nguyệt đuổi theo: “Hai người bọn em rốt cuộc làm sao thế, một nơi tốt như biệt thự Đế Uyển thì không ở, chạy về Giang Bắc làm gì?”
Triệu Dương không biết Vương Như Nguyệt đi theo phía sau, lúc quay lại thì hai người đụng ngay vào nhau.
Cơ thể ấm áp và mềm mại va vào lồng ngực, đau thì không đau nhưng khó tránh khỏi có một chút tiếp xúc thân mật.
Vương Như Nguyệt ngược lại bị đụng đau, cô xoa ngực, cảm thấy hơi tức giận.
Triệu Dương vội vã quay đầu lại, bị ngay một đấm lên người, không đau đớn mà chỉ như mèo cào.
Vương Như Nguyệt trở lại dáng vẻ như bình thường, vội vàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ve-cua-nguoi-dep/2000769/chuong-271.html