Không phải Triệu Dương không tức giận, mà là từ khi sống chung với Tô Linh, anh đã cố gắng kìm nén cơn giận xuống mức thấp nhất.
Ví dụ như dì Mai, anh nhường nhịn hết lần này tới lần khác là vì nể bà ta là bậc bề trên của Tô Linh.
Nhưng câu nói vừa nãy của bà ta đã chạm tới chỗ đau của Triệu Dương.
Dì Mai chẳng hề bận tâm: “Sao, bị tôi chọc trúng chỗ đau à?”
Triệu Dương hít sâu một hơi: “Dì Mai, cháu nghĩ chắc dì hiểu lầm một chuyện rồi!”
Dì Mai thắc mắc: “Chuyện gì?”
Bà ta thấy được tâm trạng của Triệu Dương có sự dao động.
Nhưng tên bảo vệ nhỏ bé luôn sợ bà ta, trước giờ không dám phân bua, dù có châm chọc anh thật thì đã sao?
Chẳng lẽ anh dám ra tay với dì Mai ư? Bà ta không tin.
Nếu Triệu Dương dám ra tay, bà ta dám bảo đảm rằng đội ngũ luật sư phía sau bà ta nhất định sẽ khiến Triệu Dương gánh chịu hậu quả!
Như vậy cũng sẽ không có nhiều rắc rối thế nữa.
Một tia sáng sắc bén thoáng hiện lên trong mắt Triệu Dương: “Tô Linh và cháu là vợ chồng hợp pháp đã được pháp luật công nhận, cháu đối xử tốt với cô ấy là điều đương nhiên, cũng là chuyện mà cháu sẽ làm được!”
“Tôi nghe nhiều lời hoa mỹ lắm rồi, chỉ dựa vào cậu thì lấy đâu ra tự tin mà nói với tôi những lời này?”
Khí chất của dì Mai yếu hơn chút, có lẽ do bà ta không quen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ve-cua-nguoi-dep/2000754/chuong-263.html