Dù Triệu Dương đã xuất ngũ, nhưng kỹ năng theo dõi vẫn chưa xuống dốc, huống hồ chỉ là mấy tên côn đồ vớ vẩn, không hề khó đối với anh.
Vài phút sau, đám người đó đến bên đường hẻo lánh, đứng cạnh một chiếc Volkswagen Sagitar màu đen, nổi bật giữa đám xe cộ dừng đỗ trái phép.
Sau một hồi trao đổi, cửa kính xe hạ xuống, để lộ khuôn mặt góc cạnh với cặp kính râm.
Triệu Dương vừa liếc mắt đã nhận ra, đó là A Quân - vệ sĩ luôn đi theo bên cạnh dì Mai.
Anh không rõ mối quan hệ riêng tư giữa hai người họ, có điều xét từ thái độ của A Quân, lòng trung thành của ông ta với dì Mai chắc chắn vượt qua Tô Linh.
Vừa nghĩ đến đây, giao dịch bên kia đã kết thúc, một phong bì được nhét vào tay tên côn đồ.
Triệu Dương hiểu ra, chuyện thuê nhà vừa nãy cũng là do đám người này giở trò phá đám.
Đe dọa hoặc dụ dỗ, chỉ có một mục đích là để anh không thể thuê nhà!
Triệu Dương cười khẩy, thấy chai nước khoáng bên đường liền thuận chân đá đi.
Rầm!
Đường đi của chai nước giống như đã được tính toán chính xác, sượt qua cửa kính ô tô, xoay mấy vòng rồi rơi xuống đất.
A Quân vẫn dửng dưng, mấy tên côn đồ lại bị giật mình.
Một trong số đó quay ngoắt đầu lại: “Con mẹ mày, mù à, đá lung tung gì đấy?”
Triệu Dương giả bộ kinh ngạc: “Đá trúng vào anh hả?”
Tên côn đồ bực bội: “Thằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ve-cua-nguoi-dep/2000705/chuong-240.html