Sau khi dừng xe, Triệu Dương hạ cửa xe xuống quan sát, là một khu dân cư tầm trung, mật độ không quá lớn.
Từ Tam chủ động nói: “Anh Dương, anh cứ đợi ở đây đi. Chút chuyện nhỏ này để em và Tiểu Ngũ đi là được”.
Triệu Dương hỏi ngược lại: “Hai cậu đi không sao chứ?”
Mục tiêu của họ quá lớn, ba người cùng vào sẽ dễ bị phát hiện, nếu họ có thể làm được thì anh đợi trong xe cũng chẳng sao.
Tiểu Ngũ gật đầu: “Vâng, anh Dương, anh yên tâm, không sao đâu. Chỉ cần máy tính của Tôn mập kết nối mạng không dây thì em sẽ có cách giải quyết!”
“Anh Dương, anh cứ ở đây hút điếu thuốc đợi bọn em mang thắng lợi trở về!”
Vừa dứt lời, Từ Tam đã kéo Tiểu Ngũ xuống xe.
Triệu Dương đợi trong xe, suy nghĩ một lúc anh vẫn gọi cho Vương Như Nguyệt.
Hai ngày nay có rất nhiều việc khiến anh không còn sức lực để lo việc làm thêm ở bên kia.
Hơn nữa đã xác định quan hệ với Tô Linh, nếu mỗi tối còn ra ngoài, chưa nói đến Tô Linh có ý kiến gì không nhưng anh cũng không yên tâm lắm.
Một mặt là vì Từ Hoa Dương, cái tên này luôn khiến anh cảm thấy khó chịu.
Nhưng vì Tô Thị nên Tô Linh không thể nào không qua lại với hắn.
Mặt khác cũng là vì thời gian, ban ngày anh không gặp được Tô Linh, nếu buổi tối thời gian ở cùng nhau cũng ít nữa thì tình cảm sao có thể ổn định được?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ve-cua-nguoi-dep/2000676/chuong-224.html