“Hai chúng ta đã không thể quay lại được nữa rồi, lúc trước anh luôn tôn trọng em, nhưng mong em đừng lấy sự tôn trọng này để chọc tức Tô Linh!”
Triệu Dương không muốn nói nhiều: “Những gì nên nói anh đã nói cả rồi, hai người tự xem đó mà làm đi”.
Dứt lời, anh quay người dẫn anh cả rời đi.
Lần này, cho dù Thư Tình có gào thét thế nào đi nữa thì Triệu Dương cũng sẽ không ở lại.
Sau khi hai người họ rời đi, Thư Tình ngồi xuống ghế, trong lòng thất vọng hơn bao giờ hết.
Khoảng thời gian trước, khi cô ta chia tay với Thôi Kiếm cũng không hề tuyệt vọng như này.
Bởi vì trong lòng cô ta trước giờ luôn nghĩ rằng Triệu Dương sẽ ở đó đợi cô ta.
Cho dù cô ta có phạm bao nhiêu sai lầm đi nữa, cho dù Tô Linh có giỏi giang đến đâu, chỉ cần cô ta đồng ý quay lại thì Triệu Dương nhất định sẽ dang hai tay chào đón cô ta.
Nhưng kết quả không giống vậy, tất cả mơ mộng đều đã tiêu tan.
Bà Thư giật nảy mình: “Ôi trời, con gái ngoan, con sao thế này, đừng có dọa mẹ chứ!”
Thư Tình lau nước mắt: “Con không sao ạ”.
Bà Thư an ủi: “Đúng rồi đấy, Triệu Dương nó có gì mà dám hống hách chứ? Chẳng qua được con vợ giàu đó bao nuôi thôi, con cho nó cơ hội đã là coi trọng nó lắm rồi”.
Bà ta càng lên giọng: “Thằng nhóc phụ tình này, nó cũng không xem lại mình có gì sao? Ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ve-cua-nguoi-dep/2000658/chuong-214.html