Triệu Dương thu hồi tầm mắt, bình tĩnh nói: "Tổ trưởng Bạch, cảm ơn cô, tôi xin nhận ý tốt này”.
Bạch Băng dịu dàng nói: "Anh không cần có gánh nặng trong lòng, cũng không cần anh trả lại hay là cảm thấy nợ tôi cái gì, ban đầu tôi để anh gia nhập tổ hành động nên hôm nay anh và Đường Nhu xảy ra cơ sự này, tôi cũng có một phần trách nhiệm trong đó”.
Triệu Dương đánh giá cao nhân cách của cô ta, người khác gặp phải phiền phức thì đều trốn biệt mất, nhưng người phụ nữ này lại khác, cô ta chủ động rước phiền phức vào người.
Có điều chuyện này, anh thật sự không muốn gây phiền phức cho người khác, nên từ chối ngay: "Không cần đâu, họa là do tôi gây ra, dù sao tôi cũng phải cho trưởng phòng Đường một lời giải thích, để tránh sau này cô ta lại gây rắc rối cho tôi”.
Bạch Băng tràn đầy hiếu kỳ: “Anh định giải thích thế nào, anh thật sự có cách lấy được tác phẩm của đại sư Đạp Tuyết ư?"
Triệu Dương không đáp lại mà chỉ mỉm cười lịch sự.
Lúc này Bạch Băng mới thấy mình hỏi hơi nhiều rồi, thấy Triệu Dương nhất định không chịu đáp nên cô ta cũng không nói lời nào nữa.
Đợi Triệu Dương đi xa, Đường Nhu cũng bước ra ngoài: “Chị nói chuyện gì với tên kia đấy?"
"Muốn làm người tốt nhưng ai ngờ người ta không cho tôi cơ hội”.
Bạch Băng cũng không giấu giếm gì mà giải thích ngắn gọn chuyện vừa xảy ra cho cô ta.
Đường Nhu che
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ve-cua-nguoi-dep/2000612/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.