Tâm trạng Triệu Dương đang không tốt, sở dĩ anh khiến mình bận rộn là để thời gian trôi qua nhanh hơn.
Trước khi ra ngoài vào buổi tối, anh đặc biệt qua đánh tiếng với Từ Tam, để cậu ta để ý động tĩnh ở cửa lớn, chỉ cần Tô Linh quay về thì cậu ta sẽ gọi điện cho anh ngay.
Nhưng đã muộn rồi vẫn chưa thấy Từ Tam gọi điện, vậy chỉ có một khả năng là bây giờ Tô Linh vẫn chưa về nhà.
Anh nhìn đồng hồ thêm lần nữa, đúng mười hai giờ, rốt cuộc là tiệc xã giao kiểu gì mà nửa đêm còn chưa về?
Nếu là khách bình thường thì không sao, nhưng có cả Từ Hoa Dương khiến anh đứng ngồi không yên!
Triệu Dương do dự một lúc, miễn cưỡng nghĩ ra một lý do gọi điện cho Tô Linh.
Kết quả chuông reo một lúc lâu mà không ai nghe máy.
Anh chưa bỏ cuộc, gọi thêm lần nữa vẫn không hề có người nhận.
Tâm trạng của Triệu Dương như rơi xuống đáy vực, rốt cuộc là bận làm gì mà ngay cả điện thoại cũng không có thời gian nghe?
Vì tin tưởng Tô Linh, anh thật sự không muốn nghĩ theo chiều hướng xấu, nhưng trong lòng lại hơi khó chịu, thậm chí không nghe thấy có người đang nói chuyện với mình.
Tiểu Ngọc hét lên lần thứ hai: “Anh Dương!”
Lúc này Triệu Dương mới nghe thấy: “Sao vậy? Cô gọi tôi hả?”
Tiểu Ngọc kề sát vào, hỏi: “Nghĩ gì mà ngơ ngẩn vậy?”
Triệu Dương vô thức né tránh: “Không có gì, cô cũng chuẩn bị tan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ve-cua-nguoi-dep/2000570/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.