Sau khi tan làm, Triệu Dương hẹn trước với Liễu Nhiên, thời gian là chín giờ, lúc ấy cô ta mới tan ca và phòng tài vụ chỉ có mình cô ta.
Xử lý xong chuyện này, anh lại gọi cho Vương Như Nguyệt.
“Chị Như Nguyệt, cho em xin nghỉ”.
Vương Như Nguyệt ngạc nhiên: “Xin nghỉ cái gì? Hôm qua chị nói rồi mà, bảo em nghỉ ngơi một thời gian, chưa cần qua vội đâu”.
Triệu Dương hiểu ý của cô, nhưng vẫn lắc đầu: “Thế thì không ổn lắm, hôm nay là ngày đầu tiên em đi làm, không đi sao được? Có chút chuyện đột xuất cần xử lý nên em đến muộn chút”.
Đầu bên kia điện thoại Vương Như Nguyệt nói mãi không thuyết phục nổi nên cũng không khuyên nữa, cô chỉ nói: “Được, vậy em bận gì thì làm đi, có thời gian đến trình diện là được”.
“Sao rồi, Mã Cương không kiếm chuyện nữa chứ?”
Triệu Dương tin rằng sau chuyện hôm qua, dù không thể khiến tên đó kinh hãi cũng khiến hắn bớt hống hách hơn.
“Thành thật hơn nhiều rồi, chiều nay cậu ta gọi điện cho chị, nói muốn thay mặt bộ phận an ninh đến bệnh viện thăm em đấy”.
Triệu Dương thở phào nhẹ nhõm, anh không có nhiều thời gian đi quản chuyện bên chỗ Vương Như Nguyệt, nếu không thực sự cần thiết thì anh cũng không muốn cứng rắn đối đầu với Mã Cương.
Tên này ở Huy Hoàng nhiều năm, bản lĩnh không tệ, bằng không sao có thể được nhiều người biết đến như vậy.
Anh không sợ hắn có ý đồ xấu, loại bỏ bất cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ve-cua-nguoi-dep/2000554/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.