Vương Hằng Thăng không biết nội tình, còn cho rằng dì Mai vô cùng khí phách.
Ông ta thực sự ngưỡng mộ, vội vàng khom người đứng dậy: "Như thế này đi, bà Mai chờ một chút để tôi đi xem thế nào, đám ranh con đó thật là không có phép tắc!"
"Giám đốc Vương, cùng đi đi!"
Dì Mai cũng đứng dậy, mặc dù hôm nay đến nơi này là để kiếm người nhưng bà ta cũng không thể bỏ lỡ cơ hội nhìn thấy bộ dạng nhếch nhác của Triệu Dương.
Bà ta muốn xem xem, hôm nay tên Triệu Dương này ngã xuống như vậy còn có mặt mũi nào để ở bên cạnh Tô Linh nữa.
Một nhóm người nói chuyện nhanh chóng đến được tầng ba của câu lạc bộ.
Hôm nay khách khứa không nhiều, lại thêm Vương Hằng Thăng cố ý sắp xếp, hành lang cũng không thấy tạp vụ nào, vô cùng yên tĩnh, bầu không khí vô cùng khác thường.
Vương Hằng Thăng đi trước nửa bước để lịch sự. Ông ta thầm cảm thán trong lòng.
Không hổ là người phụ nữ của nhà họ Tô, cái khác không nói, chỉ riêng bước đi cũng vừa vặn như thế, so với những người đứng đầu được chuyên chú đào tạo huấn luyện trong câu lạc bộ này cũng mạnh gấp trăm lần.
Trong lòng của Vương Hằng Thăng quay nhanh, đang nghĩ xem làm sao lợi dụng chuyện này để móc nối quan hệ với dì Mai thì có người đi lên trước gõ cửa.
"Người trong đó chết hết rồi sao? Mau chóng ra ngoài, giám đốc Vương đến rồi".
Tiếng gõ cửa không nhỏ, vang vọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ve-cua-nguoi-dep/2000442/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.