Triệu Dương đang lo lắng, cũng may Vương Như Nguyệt không phải là loại qua cầu rút ván, cô ta nói: “Cậu ta là em trai của tôi, để tôi xem các người ai dám động đến cậu ta?”
Sắc mặt gã mập rất khó coi lên tiếng chất vấn: "Em trai của cô, sao tôi lại không biết cô có một đứa em trai?”
Vương Như Nguyệt dùng giọng điệu kì quái hỏi: “Từ lúc nào mà anh có thêm một cô em gái, không phải tôi cũng không biết sao?”
Sắc mặt gã mập tái mét: “Vương Như Nguyệt, con mẹ mày, mày không biết xấu hổ hả?”
Vương Như Nguyệt ăn miếng trả miếng hỏi lại: "Ai không biết xấu hổ thì người đó biết rõ, nếu anh muốn làm lớn chuyện này, thì tôi sẽ chơi với anh đến cùng”.
Gã mập hơi dè chừng: “Được, Vương Như Nguyệt, coi như cô giỏi, cứ chờ đó cho tôi!”
Nói xong, hắn đưa tay lên chỉ vào ngực Triệu Dương: "Còn mày, thằng nhãi ranh, tao sẽ ghi nhớ chuyện tối nay, hôm khác chúng ta sẽ tính toán món nợ này sau!”
Cơn bão đến đây là kết thúc, đến nhanh và đi cũng nhanh.
Gã mập dẫn theo tình nhân của mình đi lên chiếc xe BMW X6 đang đỗ cách đó không xa, nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt.
Đội bảo vệ nhìn thấy chuyện này đã được thu xếp ổn thỏa, khuyên nhủ vài câu, cũng dẫn người rời đi luôn.
Triệu Dương đang định nói tạm biệt, thì nhìn thấy Vương Như Nguyệt vừa mới quay đầu, bả vai hơi run rẩy, tiếng khóc yếu ớt vang lên.
Lúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ve-cua-nguoi-dep/2000355/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.