Tô Linh nhìn chằm chằm Triệu Dương, khi đó anh cũng nói câu đó rồi cướp cô đi khỏi buổi đính hôn ở nhà họ Ngụy, vừa bá đạo lại vừa ngang ngạnh.
Triệu Dương nghiêm túc gật đầu: “Đương nhiên vẫn tính!”
Tô Linh nhếch miệng cười nói: “Giờ anh hài lòng chưa? Vui chưa? Hả dạ chưa? Tôi nói anh biết, giờ tôi nghèo rồi, có khi cũng chẳng có nhà để về, đến lúc đó anh đừng có hối hận!”
Dứt lời, cô quay người rời đi.
Triệu Dương hơi khó hiểu, sao cô ấy lại nổi nóng với mình?
Chẳng lẽ muốn đổ hết mọi tội lỗi lên đầu anh?
Lần đầu Triệu Dương thấy nữ thần Tô ngạo mạn và vô cớ gây sự, anh kìm chế, mau chóng đuổi theo.
Vừa đi được hai bước thì thấy có người gọi Tô Linh.
“Tổng giám đốc Tô, chị cũng đi siêu thị à?”
Trước mặt là hai cô gái, trông khá trẻ đẹp, ăn mặc cũng rất mốt, nghe cách họ xưng hô thì chắc là cấp dưới trong công ty.
Tô Linh gật đầu nét mặt không hề thay đổi, cô vốn là một nữ nữ tổng giám đốc bá đạo lạnh lùng nên dù tâm trạng không vui thì cũng không để người ta thấy được vẻ khác thường.
“Đây là…”
Một người trong số họ nhìn Triệu Dương, rồi lại im lặng biết điều.
Tô Linh cũng sửng sốt, mặt thoáng hiện vẻ hoảng hốt.
Cô không ngờ đi siêu thị mà cũng gặp được cấp dưới trong công ty, đặc biệt là lúc này, việc cô đi cùng một người lạ tới siêu thị mua thức ăn cũng là điều hết sức vô lý, nhưng cô nên giải thích với người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ve-cua-nguoi-dep/149858/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.