Câu nói này chẳng khác nào một cú tát mạnh giáng thẳng vào mặt Triệu Dương.
Triệu Dương còn chưa nói gì nhưng chị dâu đã hùng hùng hổ hổ, gương mặt đầy vẻ phẫn nộ. Nếu không phải anh của Triệu Dương kéo lại thì có lẽ chị đã lao vào đánh nhau rồi.
Thôi Kiếm lùi lại nửa bước, nói: “Anh yên tâm, nể mặt Tiểu Tình, tôi sẽ giúp anh chuyện phẫu thuật. Có điều tôi cũng muốn nhắc nhở anh sau này tránh xa cô ấy ra một chút!”
Nói xong, Thôi Kiếm vươn tay ôm lấy vai Thư Tình, nói tiếp: “Anh sẽ cử người khác phụ trách phòng bệnh này, sau này em đừng đến đây nữa. Chúng ta đi thôi.”
Khóe miệng Thư Tình hơi giật giật, đành phải ngoan ngoãn nghe lời Thôi Kiếm.
Tình cảm mấy năm trời không phải nói quên là quên ngay được nhưng gia đình Thư Tình không chấp nhận Triệu Dương. Vậy thì tình cảm có sâu đậm thế, sâu đậm nữa cũng đâu giải quyết được việc gì?
Vậy thì nên dứt khoát kết thúc đi, sau này không còn quan hệ gì với nhau là tốt nhất.
Tô Linh cả nửa ngày không nói một lời nhưng vừa mở miệng ra đã là một câu châm chọc: “Ôi chao, quả là trai tài gái sắc. Hai người mới xứng đôi làm sao!”
Nghe thì giống như lời khen ngợi nhưng sâu trong đó là hàm ý mỉa mai ai nghe cũng có thể nhận ra được.
Thư Tình trừng mắt lên, nói: “Cô Tô, cô có ý gì vậy?”
Dù Thôi Kiếm có không biết điều ra sao đi nữa thì anh ta vẫn là người đàn ông mà Thư Tình lựa chọn. Bởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ve-cua-nguoi-dep/149855/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.