Tần Úc đột nhiên bị hắn tỏ tình làm giật mình, không biết nói thế nào cho tốt.
Mới trước đây vừa tiếp nhận lời tỏ tình cùng bắt đầu đáp lại tình cảm của hắn, có đôi khi y vẫn còn biểu hiện vẻ bên ngoài bộ dáng xù lông, vì vẫn còn chưa thích ứng hoàn toàn chuyển biến của tình cảm.
Cho nên y đáp lại tình cảm có đôi chút vụng về.
Y sẽ bắt đầu coi video hướng dẫn làm cơm, cũng học cách phân loại quần áo khi giặt đồ, lặng lẽ đem áo sơ mi trắng của Cố Thành ủi tốt, mặc dù trên tay bị phỏng rất nhiều.
Nhưng là y bắt đầu học tập, học cách thích một người, học cách đối tốt với một người, học cách tiếp nhận một mối quan hệ lâu dài.
Nhưng y lại sợ về sự tình yêu đương, y không phải là một học sinh giỏi, mà Cố Thành An rõ ràng là một học sinh xuất sắc.
Túc Úc thầm nghĩ, hên là vẫn chưa mở đèn, không thì hắn sẽ thấy gương mặt đỏ ửng của mình.
Bóng đêm đã thành công che dấu sự ngượng ngùng của y, ánh trăng lại đem đôi mắt sáng ngời của y tiết lộ ra, đó là đôi mắt tràn đầy ôn nhu cùng hâm mộ.
Cố Thành An tựa như là khắc tinh của y, mặc dù miệng luôn nói điều thiếu đứng đắn, luôn luôn chọc giận Tần Úc, lời nói có chút thô lỗ, cùng y động thủ động cước.
Nhưng nhiều lúc lại chọc y ngượng ngùng đến đỏ chín mặt, chỉ có thể ngây ngốc bị người ta chiếm hết tiện nghi.
Động khẩu hay động thủ tóm lại không có cái nào thắng được Cố Thành An.
Thế nhưng Cố Thành An đều thích mỗi một bộ dáng của Tần Úc, lúc tức giận xù lông, miệng sẽ nói lời thô tục, thậm chí dùng cả tay chân đánh hắn.
Nhưng y lúc đó chính là một người hoạt bát sinh động, không phải vị giáo sư cao cao tại thượng xa cách, mà là một tiểu gia hỏa bát nháo đáng yêu.
Lúc Tần Úc động tâm bộ dáng thẹn thùng làm cho người khác mê muội, gọng kính vàng cũng không cách nào ngăn trở ánh mắt như nước long lanh, đầy ngập tình ý giống như nước mùa xuân chảy ra, chảy đến lòng của Cố Thành An.
Dáng vẻ vụng về vì mình học tập việc nhà cũng rất đáng yêu, nếu không phải vì tình yêu thì làm sao mà cam tâm tình nguyện biến đổi hình tượng đến động lòng người như thế.
Tần Úc đã từng không có gì lưu luyến trên đời này, là Cố Thành An giúp y tiếp tục sống, đồng thời tiếp nhận y, thậm chí bắt đầu nỗ lực để làm biến đổi xã hội này.
Tần Úc mười đầu ngón tay chưa từng dính nước, là vì Cố Thành An nên y cam tâm học tập những chuyện vụn vặt này, tuy nói tiến triển có chậm một chút, nhưng là sự nỗ lực đều hết lòng nghĩ làm cho đối phương vui lại là không ai chỉ dạy qua cho y.
Nói như vậy, giống như mỗi lần Tần Úc thay đổi đều có liên quan đến Cố Thành An.
Thế nhưng Tần Úc lại không biết, không phải mình y thay đổi.
Sau lần cứu viện kia, Cố Thành An bắt đầu không còn liều lĩnh, không chỉ trong lòng của hắn có thêm phần từ bi, mà là thời niên thiếu hắn lần đầu tiên cảm nhận được ý chí nghị lực của Omega.
Về sau, thật sự Cố Thành An có muốn nhìn một chút người này người như thế nào, nhưng bởi vì hành động đó hoàn toàn bí mật, cho nên hắn cũng không có phương thức liên lạc với Tần Úc, cuối cùng cũng không giải quyết được cái gì.
Bảy năm sau, hắn vốn nghĩ dù sao thân thể độ phù hợp cũng không tệ, nếu như kết hôn có thể trêu chọc Tần Úc vậy cũng không vấn đề gì.
Thế nhưng không ngờ tới, Tần Úc để cho hắn cảm nhận một tư vị khác, cơ bản chỉ là nhìn thấy một người sẽ khiến tâm mình hài lòng thỏa ý.
Nhìn y rời giường, nhìn y uống nước, nhìn y ngồi trên ghế sopha ngẩn người, cơ bản đều có sự đáng yêu không giống nhau.
Cố Thành An nghĩ rằng, cái này nhất định là do lúc trước hắn có ý đồ xấu nên giờ bị báo ứng, không phải thì làm sao lại để bản thân mình bị lọt tròng của đối tượng mình trêu chọc.
Nhưng nếu là thích thì liền không có đạo lý gì mà lại buông tay, hắn chủ động thổ lộ, lại không nghĩ rằng được đáp lại.
Thì ra phần tình cảm này không phải đơn phương.
Sau thời gian thổ lộ tình cảm, ngược lại Cố Thành An đối với y tình cảm ngày càng sâu nặng, bởi vì hắn cảm nhận được Tần Úc càng ngày càng dịu dàng đáng yêu.
Trước kia cả người y thời thời điểm điểm đều là gai nhọn, Cố Thành An cũng đã động tâm rồi, giờ thấy y đầy ấm áp cùng vụng về, phần tình cảm này lại càng nhiều thêm.
Cùng Tần Úc thật khác biệt, Cố Thành An tuổi còn nhỏ, hắn đối với cái gì đều là tràn ngập nhiệt tình cùng xúc động, hắn tựa như là ánh sáng đủ màu sắc chiếu vào sinh hoạt chỉ 2 màu đen trắng của Tần Úc.
Đem thời gian ảm đạm lúc trước biến thành tươi sắc màu.
Tần Úc cũng không phải chủ động muốn sống thành bộ dáng xa cách kia, như Xà Viễn nói, do lối sống trước kia đã bị đồng dạng.
Chỉ là không ai chỉ dạy y.
Lúc nhỏ đã mất đi Omega phụ thân, y thiếu thốn tình thân, y không hiểu cách đáp lại tình cảm.
Đợi đến lúc về sau phân hóa, đến kỳ phát tình, y lại cảm thấy bản thân là một sự sỉ nhục, như là quái vật.
Bởi vậy, thời thiếu niên của y là một đoạn cuộc sống đen tối, cho dù y là tuổi trẻ tài cao.
Đó là bởi vì trong cuộc đời của y, chỉ có học tập là không có cô phụ y, tựa như chỉ cần nỗ lực một ít liền có thể hồi báo rất nhiều.
Y yêu thích nghiên cứu khoa học, số học đơn thuần mà đơn giản, số liệu cùng thí nghiệm sẽ không tùy ý vứt bỏ y.
Mà quan hệ giữa cá nhân hầu như cũng không có khó như vậy, dù sao tại lĩnh vực này y nằm trong số một ở trong nước, trong trường cũng không ai sánh kịp, ai có thể gây khó dễ cho giáo sư Tần.
Cùng Cố Thành An khác biệt, mặc dù gia đình không có Omega, nhưng Cố Kiêu một mình đóng 2 vai trò Alpha cùng Omega chăm sóc cho Cố Thành An rất tốt.
Đồng thời, cũng khác biệt với các Alpha khác, Cố Thành An từ rất nhỏ đã được Cố Kiêu dạy bảo phải tôn trọng Omega.
Không thể ỷ vào giới tính Alpha liền tạo áp lực lên đối phương.
Tuyệt đối không thể ỷ vào ưu thế của thân thể mình, mà đối với người yếu thế hơn chèn áp cùng bắt nạt.
Thậm chí có thời điểm nghiêm khắc, Cố Thành An dám nói một chút khinh thường Omega liền sẽ bị Cố Kiêu phạt.
Nhưng cho dù như thế, trong đáy lòng Alpha ít nhiều cũng có một chút kiêu căng, thế nhưng bảy năm trước trong một lần hành động cứu viện, mới khiến cho Cố Thành An hoàn toàn thay đổi, hắn không dám tiếp tục xem nhẹ Omega, bọn họ đích xác là khiến người khác tôn kính và khâm phục.
Đại khái chính là cái gọi là “ Mẹ dạy ngươi mặc quần áo trong bảy năm, lão bà dạy ngươi cởi quần áo chỉ dùng trong bảy giây”, Cố Kiêu nếu biết Cố Thành An là bị Tần Úc giáo dục cũng không biết mang tâm tình gì.
Trong bóng đêm, đôi mắt của Cố Thành An sáng lấp lánh, hắn hôn nhẹ lên gương mặt của Tần Úc.
Nhìn không ra vị tướng lĩnh trong quân đội bình thường uy phong lẫm liệt, giờ giống như chú cún con dính người, nhất định phải để cho chủ nhân sờ đầu một cái mới bằng lòng bỏ qua.
Ngược lại, bộ dáng này lại thường xuyên làm cho chủ nhân quên, hắn là một Đại Lan cẩu có răng nanh lớn, không phải cún con lăn lộn nũng nịu.
Tần Úc nhếch môi, không để cho mình cười chọc quê hắn.
“Anh như thế nào lại thích hôn tôi như vậy?”
Cố Thành An cười vài tiếng “Em còn hỏi tôi à? Còn không phải em quyến rũ tôi à? Trên người của em có hương vị sao ngọt như vậy? Tôi khi còn nhỏ có nếm qua một loại kem, mùi sữa, hiện tại không có bán nữa, em ngược lại so với nó còn ngọt hơn một chút.”
Tần Úc nghi ngờ một hồi, liền nghĩ đến đây chính là tin tức tố của hai người hấp dẫn lẫn nhau, trong lúc nhất thời liền cảm thấy cảm động.
Cố Thành An thấy y không nói chuyện, liền liếm liếm môi của y “Em đang nghĩ gì thế? Tại sao không trả lời?”
Tần Úc vươn tay nhéo lỗ tai của hắn “Vừa nghĩ tới biết anh là người định mệnh của tôi liền rất cảm động được chưa…”
Cố Thành An trong lòng có chút đắc ý, còn không đợi hắn nói chuyện, liền nghe Tần Úc tiếp tục nói:
“Nhưng nghĩ tới sự cảm động này cũng là từ duyên trời sắp đặt, liền không cảm động nữa.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]