Edit: Tammie Beta: Patee (>3<)”
/ Sau khi Lục Phi khỏi hẳn xuất viện, hắn lại lần nữa quay trở về công ty làm việc. Lúc ở căn tin Hạ Chí Anh gặp được hắn bưng khay cơm đứng ở trước quầy tự chọn đồ ăn, gà hấp muối và gà luộc, hắn đang loay hoay nên ăn gì, chính là đang xoắn xuýt do dự thì đột nhiên có người vỗ vai. “Chú Lục.”
Lục Phi quay đầu, Hạ Chí Anh đã chọn xong đồ ăn, cùng mình chào hỏi. Hai người chọn một vị trí gần cửa sổ, nơi đó đầy đủ ánh sáng, ánh nắng rực rỡ như chiếc khăn trải bàn, phủ đầy lên mặt bàn. Hạ Chí Anh hiển nhiên không thích đồ ăn trong khay cơm. Trong khay cơm của y chỉ có măng tây xào, sứa trộn, dưa gang… toàn là món ăn thanh đạm, khiến cho Lục Phi vừa thấy liền ngu người, món duy nhất có chút sắc màu trên khay cơm của y là cà chua xào trứng, đáng tiếc thằng nhóc này toàn lựa cà chua chứ không thấy bóng dáng trứng gà đâu. “…Cậu muốn dưỡng trắng da sao?”
Lục Phi hồ nghi mà nhìn chằm chằm khuôn mặt trắng bóng của Hạ Chí Anh, hỏi. Hạ Chí Anh nhếch môi: “Những thứ này là mẹ tôi bắt ăn, không phải tôi muốn.”
“Mẹ cậu?”
Lục Phi nghẹn họng, nhìn trái nhìn phải: “Mẹ cậu cũng làm ở đây sao?”
“Không có.”
Hạ Chí Anh cười khổ “Bà ấy có trong tay thực đơn hàng tuần của công ty, sau đó từng buổi ăn trưa của tôi, bà ấy sẽ quy định tôi ăn món mà bà đã chọn.”
“Đệch! Không thể nào? Sao biến thái quá vậy?!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-than-tong-giam-bat-nguoi/595146/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.