Edit: Tammie
Beta: Ocean
Trở lại văn phòng, cả người Lục Phi vẫn còn hoảng hốt, hắn gắng hồi phục bình tĩnh để tiếp tục chỉnh lý tư liệu, lại phát hiện khóa tủ mở hoài không được, giằng co nửa ngày mới phát hiện mình lấy sai chìa khóa.
Mạc Vân ở bên cạnh nhìn thấy, lo lắng hỏi: “Lục Phi, anh có phải bị cái gì kích động không? Vừa rồi Hạ tổng giám…chẳng lẽ gọi anh?”
“Không.” Lục Phi nhanh chóng phủ định, vuốt mồ hôi lạnh,:”Cậu ta nhận lầm người, tôi không có bất cứ quan hệ gì với cậu ta.”
Mạc Vân tròn mắt nhìn hắn, hiển nhiên là không tin. Kỳ thực Lục Phi cũng hiểu được lời nói dối này vô cùng khập khiễng, nhưng mà hắn còn có thể làm gì chứ? Cũng không thể ôm Mạc Vân gào khóc lên án Hạ Chí Anh là một tên cường bạo vô nhân đạo.
Quả đúng là kẻ câm ăn hoàng liên. Hắn không thể kể khổ với Mạc Vân, cũng không thể tìm Trình Duy tính sổ. Trình Duy không biết chuyện ăn chơi của hắn với Hạ Chí Anh, chuyện này căn bản không thể trách Trình Duy, muốn trách chỉ có thể trách tạo hóa thích trêu người.
Lục Phi cuối cùng vẫn là không hiểu, kỳ thực trên đời nào có nhiều tạo hóa thích trêu người như vậy? Rất nhiều chuyện đều là bởi vì con người gây ra mà thôi, chẳng qua chỉ có một mình hắn bị kẹt trong bóng tối.
Ngày kế tiếp, có thể nói là vô cùng xấu hổ nan kham, ngẫu nhiên gặp Hạ Chí Anh ở hành lang thang máy căng tin còn chưa tính, không hiểu vì sao Trình Duy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-than-tong-giam-bat-nguoi/595142/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.