Editor: Tiểu Tam
Beta: Ocean
Lúc Hạ Chí Anh rời khỏi nhà Lục Phi thì đã 10h tối.
Cái khu dân cư bần hàn keo kiệt, ngay cả đèn đường chỉ có đúng một ngọn đơn độc, mấy con mèo lang thang gầy trơ xương đứng bên cạnh đống rác rưởi bẩn thỉu, cõi lòng đầy mong chờ mà cẩn thận đánh hơi,dùng móng vuốt bé nhỏ gảy gảy mấy chiếc túi plastic.
Hạ Chí Anh lấy điện thoại di động ra, rất nhanh chóng tìm được hai chữ “Chúc Lâm” trong danh bạ, ngón tay chần chừ để trên phím gọi thật lâu, sau đó thật cẩn thận ấn xuống.
Mỗi lần gọi điện thoại tới người nam nhân này đều giống như lên triều, ***g ngục căng cứng, thận trọng đến thở cũng không dám thở mạnh.
Vài tiếng tít tít vang lên, điện thoại được bắt máy.
“Alo” Trong điện truyền đên một giọng nói trầm thấp khàn khàn, dư vị của đợt tình cảm mãnh liệt vừa qua thậm chí còn chưa biến mất.
Trong nháy mắt nghe được thanh âm đó, Hạ Chí Anh cảm nhận được mạch máu của mình hoàn toàn bị cắt đứt, một bộ phận nào đó của cơ thể bị đứt lìa, không thể hàn gắn trở lại.
Loại cảm giác này thật giống như một tín đồ thành kính mà bần hèn, sau khi đem tất cả tinh thần và vật chất cống nộp cho giáo hoàng thì lại phát hiện người ta chỉ là một tên thanh sắc khuyển mã (1) giả danh lừa bịp.
“… Trình Duy, tôi muốn gặp Chúc Lâm.” Y hít sâu một hơi, sau đó nắm chặt cổ áo bành tô, chậm rãi nói.
Trình Duy không kiên nhẫn cầm điện thoại, khuông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-than-tong-giam-bat-nguoi/595127/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.