Phụ nữ cho rằng hôn nhân là kết thúc cuối cùng, nghĩ rằng kết hôn sẽ tốt hơn. Lại không biết rằng hôn nhân lại chỉ làm cho cuộc sống của chúng ta thụ động hơn, ít lựa chọn hơn. Đau khổ hoặc hạnh phúc, tất cả đều gửi gắm lên một người khác, thật sự rất nguy hiểm.
Chu Nam nhìn thấy tôi thì nhếch môi cười, thấy gương mặt không hề áy náy của anh ta, tôi biết những câu hỏi kia không cần hỏi nữa, anh ta căn bản không quan tâm đến Thẩm Du, càng không hối hận khi giết cô ấy.
"Mấy ngày nay tôi luôn hối tiếc một chuyện, tôi quá bốc đồng, vốn dĩ nên lên kế hoạch chu đáo hơn để không bị phát hiện." Anh ta nói với tôi.
"Anh có nghĩ Lâm Tân sẽ giết tôi không?" Tôi hỏi anh ta.
Chu Nam cười lớn: "Cô thấy thế nào?"
"Tôi nghĩ anh ta sẽ không, anh tiếc cuộc sống của mình, những gì anh có quá nhiều nên mới sợ mất đi."
"Trực giác của cô rất tốt, vậy cô có biết không..."
"Tôi biết, tôi biết tất cả. Nhưng anh có biết không. Từ Trình Trình và Lâm Tân đã sớm gian díu rồi."
Sắc mặt Chu Nam hơi trầm xuống: "Không thể nào!"
"Anh dựa vào cái gì mà chắc chắn như vậy? Trước đó Thẩm Du cũng cảm thấy anh sẽ không làm tổn thương cô ấy. Cái miệng này của con người, ngoại trừ nói dối thì có tác dụng gì nữa?"
Chu Nam im lặng, qua một lúc lâu anh ta mới cười lạnh nói: "Cô không cần kích tôi, chẳng qua cô muốn lợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-than-nguoi-ben-goi-cua-ban/2795243/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.