Cuối cùng ba ngày sau tôi cũng được tự do. Bên phía cục công an phát ra thông báo vụ án có biến chuyển mới, Lý Hân Dĩnh không phải bị giày cao gót đánh chết mà là bị độc chết, hung thủ là người khác.
Ngày xuất viện đó, ngoại trừ mẹ tôi và Lâm Tân còn có dì Thẩm cũng tới. Trong khoảng thời gian tôi xảy ra chuyện, nhà họ Thẩm cũng không yên. Trước đó tôi nằm viện, mẹ tôi lo lắng nên không nói với tôi, khi ở trên xe mới nói. Chu Nam sau khi chịu hình phạt, chú Thẩm đã dẫn theo một người đàn ông trẻ trở về, đó là con riêng của ông ấy.
Bây giờ Thẩm Du đã chết, ông ấy chuẩn bị cho đứa con trai không biết từ đâu ra này thừa kế gia sản. Dì Thẩm tức giận đến mức lên cơn đau tim, bây giờ đã chuyển ra ngoài sống cùng mẹ tôi.
Tôi lấy lý do ở lại với mẹ và dì Thẩm mà không về nhà ngay, chuẩn bị tạm thời đến chỗ mẹ tôi ở mấy ngày. Trước sau Lâm Tân vẫn dịu dàn săn sóc, trước mặt mẹ tôi và dì Thẩm thể hiện rất tốt. Nếu anh ta thích thì tôi cứ mặc cho anh ta làm một người chồng, người con rể tốt.
Đêm đó về nhà tôi nhận được tin nhắn: Cô chỉ có thời gian một tuần.
Số di động lạ nhưng tôi biết chắc chắn là bí thư Lý, quả nhiên là ông ta làm. Chỉ là không biết chuyện Lý Hân Dĩnh chết do trúng độc là thật hay giả, nếu là thật thì đã quá khó phân biệt.
Dì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-than-nguoi-ben-goi-cua-ban/2795217/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.