Bố Tranh nghe cậu ta đột nhiên hỏi tới, vậy khẳng định đã biết chuyện Phong Hoa Tuyết Nguyệt. Nhớ mới đầu là chính mình nhất thời xấu tính đem bọn họ đùa giỡn, bây giờ thành dạng này, chủ yếu là lỗi của cậu...
.
[Mật] bạn nói với [Thần Keo Kiệt]: Thật xin lỗi
[Mật] [Thần Keo Kiệt] nói với bạn: Không sao, tao nhìn thấy anh ta thật kinh ngạc
[Mật] bạn nói với [Thần Keo Kiệt]: Khi đó tao nói giỡn, không nghĩ tới hai người...
[Mật] [Thần Keo Kiệt] nói với bạn: Hơn nữa lúc trước cũng là tao quấn lấy anh ta, anh ta đã nói nhiều lần với tao nhưng tao đều không tin, tao thiệt ngốc ha
[Mật] bạn nói với [Thần Keo Kiệt]: A ?! Gặp Phong Hoa Tuyết Nguyệt! Bọn mày gặp mặt?
[Mật] [Thần Keo Kiệt] nói với bạn: Ừ
[Đội ngũ] [Never]: Em đang làm gì
[Đội ngũ] [Bố Bố]: Anh chờ chút
[Mật] bạn nói với [Thần Keo Kiệt]: Chú em chú được a! Phái hành động = =
[Mật] [Thần Keo Kiệt] nói với bạn: Ha ha, đúng là lúc ấy có chút choáng váng
[Mật] [Thần Keo Kiệt] nói với bạn: Ngược lại không có tức giận, chỉ có chút mất mát thôi
[Mật] bạn nói với [Thần Keo Kiệt]: Khụ khụ, mày không tức giận là tốt rồi
[Mật] [Thần Keo Kiệt] nói với bạn: Tao nghĩ rất lâu, dù sao ở cùng Phong Hoa Tuyết Nguyệt cũng thật vui vẻ, cũng không phải bà xã thật sự, chơi game cùng nhau cũng không có gì không tốt
[Mật] bạn nói với [Thần Keo Kiệt]: ... nói rất đúng...
[Mật] bạn nói với [Thần Keo Kiệt]: Tao đi trước, Never gọi
[Mật] [Thần Keo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-than-lua-dao/1192734/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.