Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ phía sau.
Xe của Tiểu Bạch luôn theo phía sau Nhiễm Đống Dạ, cũng chính là nói theo phía sau chiếc xe bám theo đuôi đầu tiên.
Khi xe Nhiễm Đống Dạ ngồi đột nhiên thay đổi kế hoạch đi lại, Tiểu Bạch liền theo sau chiếc xe có biệt hiệu Linh Dương đi xa rồi.
Lúc nhận được điện thoại của Diệp Thu, Tiểu Bạch vừa mới tìm được cơ bội chặn Linh Dương ở một ngách.
"Tiểu Bạch, có giữ lại người sống nào không?" Diệp Thu cười hỏi.
Tiểu Bạch một tay cầm điện thoại, một tay đánh một tiếng vang lớn.
Diệp Thu biết một tiếng là có, nếu không thì là hai tiếng rồi.
"Đưa hắn về" Nụ cười trên mặt Diệp Thu càng thêm nồng hậu.
Tắt điện thoại ...Tiểu Bạch tới bên cạnh cửa xe bị hắn chèn cho đổ xuống mà có chút biến hình, kéo một người đàn ông hôn mê bên trong ra. Trên ghế cạnh ghế lái còn có một người đàn ông, chỉ là lúc xe đập trên vách tương, trán hắn cũng rất không may đập trên kính.
Vì thế đầu hắn và kính cùng bị vách tường nện cho nát bấy.
Mở hòm hậu bị xe của mình ra vứt vào đó như vứt rác... Tiểu Bạch vứt người sống sót bất hạnh vào trong.
Lên xe, nổ máy.
Hồi lâu, bên ngoài hồ tập yên tĩnh này mới truyền tới tiếng còi ồn ào của cảnh sát.
"Giữ lại ngươi sống có hữu dụng gì? Lẽ nào Mitsui Viêm sẽ thừa nhận những người này là do hắn phái tói?" Ngân Nhãn đứng bên bờ biển mênh mông trong mát híp mắt nhìn Diệp Thu đứng yên lặng bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-than-bao-tieu/1387634/chuong-736.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.