Uông Kiếm Hàn vừa mới dứt lời, mấy chục huynh đệ chắn ở trước mặt đã rắc rắc bỏ chốt bảo hiểm súng, nòng hướng thẳng vào hai cỗ xe phia trước.
Phía trước ánh lửa rực trời, bên này lại yên tĩnh quỷ dị.
Không ai nói một lời, thậm chí gió biển như ngưng lại.
Y Đằng Huân biết sự tàn bạo của quân nhân Hoa Hạ, nếu như không tim được người có đủ phân lượng đuổi đi, sợ rằng mình phải xuống xe tiếp nhận kiểm tra rồi.
Nhưng chuyện xảy ra bất ngờ, lúc này đi tìm cứu binh, không phải là càng thêm bị chú ý sao?
Một vệ sị áo đen hỏi:
- Y Đằng tiểu thư, Anh Mộc tiên sinh và nước Hoa Hạ có quan hệ không tệ với một số quan viên chủ yếu của Hoa Hạ, có nên nhờ Anh Mộc tiên sinh ra mặt giải quyết không?
- Không cần đâu, sợ không kịp nữa, xem ra bọn chúng có phòng bị trước, chúng ta xuống xe tiếp nhận kiểm tra đi, nhớ kỹ thân phận ngụy trang của mình.
Y Đằng Huân nhìn dung nhan của mình trên kính xong, đẩy cửa đi xuống trước.
Y Đằng Huân là người đứng đầu những người này, cô hạ mệnh lệnh, nhưng người khác chỉ đánh nghe theo, vì thế người trong hai cỗ xe toàn bộ đều đi xuống.
Y Đằng Huân đứng trước Uông Kiếm Hán, dùng tiếng Hoa Hạ không tiêu chuẩn lắm nói:
- Anh là ai?
Cô được huấn luyện gián điệp, tiếng Hoa Hạ rất tiêu chuẩn, từ ngôn ngữ căn bản không nhận ra là người nước ngoài được. Nguồn: truyentop.net
Nhưng nếu như nói quá tiêu chuẩn, không phải là khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-than-bao-tieu/1387589/chuong-691.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.